Sau khi công việc của Cố Cảnh Hằng chuyển đến thủ đô, thật ra quân đội cũng có thể phân cho anh một căn hộ ở khu tập thể, nhưng Cố Cảnh Hằng từ chối.
Sống trong tứ hợp viện rộng rãi thoải mái, sao anh lại muốn chen chúc ở khu tập thể?
Cố Cảnh Hằng lấy lý do mình có chỗ ở, không muốn chiếm dụng tài nguyên công cộng để từ chối.
Cố Cảnh Hằng cũng hiểu vợ mình, Chu Tuế Tuế là người luôn muốn đảm bảo chất lượng cuộc sống ở bất cứ đâu. Tuy theo cấp bậc của Cố Cảnh Hằng, anh cũng có thể được phân một căn hộ rộng rãi ở khu tập thể, nhưng chắc chắn vẫn không thể bằng tứ hợp viện.
Hơn nữa nơi này cách quân khu anh làm việc cũng không xa, đi bộ khoảng hai mươi phút là đến. Mỗi sáng sớm dậy đi làm, coi như Cố Cảnh Hằng rèn luyện sức khỏe.
Là quân nhân, đi bộ hai mươi phút với anh thật sự chẳng phải gì to tát, so với huấn luyện còn thoải mái hơn nhiều. Đến quân khu thủ đô, cấp bậc của Cố Cảnh Hằng vẫn là Phó Đoàn. Nhìn bề ngoài thì có vẻ như không được thăng chức, nhưng thực tế là có đấy. Dù sao thì quân đội địa phương chắc chắn không thể sánh bằng quân đội ở thủ đô, bây giờ anh coi như đã bước vào trung tâm của những người ưu tú nhất cả nước.
Chức vụ không thay đổi nhưng rõ ràng là Cố Cảnh Hằng đã được thăng chức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play