Vì vậy, mặc dù mỗi tháng Cố Cảnh Hằng đều đưa tiền trợ cấp cho cô, nhưng cô vẫn thích tiêu tiền do mình làm ra.
Nghe tin Tú Tú sắp kết hôn, trong lòng Chu Tuế Tuế cũng thấy vui cho cô bé. Cô giả vờ lấy đồ trong túi, rồi lấy từ trong không gian ra một chiếc đồng hồ đưa cho mẹ Chu.
“Mẹ, đến lúc Tú Tú lấy chồng, mẹ hãy đưa cái này cho con bé. Lúc đó chắc con không về được, coi như đây là quà mừng của cô.”
Mẹ Chu mở ra xem, không ngờ là một chiếc đồng hồ đẹp như vậy.
“Con gái, chiếc đồng hồ này quý giá quá, bố mẹ nó cũng chưa chắc đã cho nó món quà cưới nào giá trị như vậy.” Mẹ Chu có chút chạnh lòng thay con gái. Dù sao cháu cũng không thể quý bằng con, con mới là máu mủ ruột thịt của mình.
Chu Tuế Tuế cười nói: “Mẹ, không sao đâu ạ, chỉ là một chút tâm ý của con thôi. Hơn mnữa Tú Tú cũng là đứa trẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Con tặng con bé món quà này cũng là xuất phát từ sự chân thành.”
Mẹ Chu không nói gì nữa, chỉ nắm lấy tay Chu Tuế Tuế, vẻ mặt đầy lo lắng: “Bây giờ con và hai anh con đều đã trưởng thành, chỉ cần con sống tốt là mẹ yên tâm rồi. Không ai được phép bắt nạt con gái của mẹ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT