Chu Tuế Tuế định nghỉ hè sẽ dẫn mấy đứa trẻ về quê, còn về phần Cố Cảnh Hằng, anh ở đây một mình cũng được. Anh ấy lớn rồi, cũng không phải trẻ con, chắc chắn không có vấn đề gì.
Về phần công việc của Chu Tuế Tuế ở quân đội, xin nghỉ phép là được rồi, cũng không bận rộn, sẽ không chậm trễ chuyện gì. Chuyện dịch thuật ở tòa soạn cũng sẽ không chậm trễ.
Sau khi thu xếp xong mọi việc, Chu Tuế Tuế phải đưa ba đứa nhỏ về quê.
Ba đứa trẻ đã sớm không còn là những đứa bé nhỏ xíu như trước kia, đứa nào đứa nấy đều cao hơn Chu Tuế Tuế, có thể tự bảo vệ mình được rồi.
Bởi vì Chu Tuế Tuế luôn chú ý đến chế độ dinh dưỡng cho ba đứa nhỏ nên chúng phát triển rất tốt, cao hơn bạn bè cùng trang lứa. Đương nhiên cũng không loại trừ yếu tố di truyền, dù sao Cố Cảnh Hằng cũng rất cao.
Ba đứa trẻ vừa nghe nói về quê là mừng rỡ khôn xiết, ở quê có rất nhiều bạn bè, hơn nữa còn được tự do chạy nhảy. Hàng năm cứ mỗi lần về quê, ban ngày Chu Tuế Tuế gần như không thấy bóng dáng của mấy đứa nhỏ đâu, chúng chơi đùa ở ngoài cả ngày. Chu Tuế Tuế cũng mặc kệ chúng.
Người duy nhất không vui có lẽ là Cố Cảnh Hằng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play