"Vương Đào, anh có phải người hay không?"
"Anh bảo tôi cho con bú, tôi không uống canh gà thì không có sữa, muốn tôi cho con bú, được thôi, tôi phải uống canh gà trước mới có thể cho con bú, nếu không để con bé đói đi." Lưu Oánh nói xong liền nằm xuống đưa lưng về phía Vương Đào và con.
Vương Đào cũng không quan tâm, dù sao anh ta quả thật không có tiền. Tiền trợ cấp của anh ta cơ bản đều tiêu hết veo hàng tháng, nhất là sau khi Lưu Oánh mang thai, chi tiêu càng lớn, hiện tại trên tay anh ta quả thật không có tiền, anh ta có cách nào.
Cô con gái nhỏ một mình khóc đến khàn cả giọng, chuyện này chẳng có ai quản cả. Sau đó vẫn là Vương Đào thấy phiền quá, cho con bé uống chút nước cho xong chuyện.
Chuyện Lưu Oánh sinh con gái, Chu Tuế Tuế cũng nghe nói. Ngày nào cũng ở cạnh Vương Thục Trân và Trương Tú Hương, trong khu tập thể xảy ra chuyện gì cô khó mà không biết.
"Tuế Tuế, sao chị thấy em chẳng già đi chút nào, eo nhỏ thế này, trên mặt cũng không có nếp nhăn, em mà ra ngoài người không quen biết còn tưởng em chưa chồng đấy." Vương Thục Trân cười nói.
"Chị dâu, chị nói thế, đừng để anh Cố nhà em nghe thấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT