Mùi bánh trứng gà lan tràn trong toa xe, nhưng không ai mặt dày đến mức đi lên xin. Người có thể mua vé giường nằm thường là người có điều kiện gia đình tốt, không thiếu chút tiền lẻ này, cũng không phải chưa từng ăn đồ ngon.
Nhưng Chu Tuế Tuế không ngờ, thật sự có loại người không biết xấu hổ.
"Cô bé, cho cháu tôi một cái bánh trứng, nó muốn ăn." Một bà lão đi tới nói. 
Nếu bà ta nói năng nhẹ nhàng, dễ thương lượng, biết đâu Chu Tuế Tuế vui lòng sẽ cho, cô cũng làm không ít. Nhưng bà lão này lại vênh váo, hất hàm sai khiến, giống như Chu Tuế Tuế nợ tiền bà ta vậy. Thời buổi này, hiếm có ai mặt dày đến mức đi xin xỏ đồ của người lạ.
"Một cái bánh trứng tám hào, đưa tiền đây, đưa tiền tôi sẽ đưa cho." Chu Tuế Tuế nói.
"Này cô bé, cháu tôi muốn ăn bánh trứng của cô là nể mặt cô rồi đấy, miệng cháu tôi kén ăn lắm, cô cũng không biết, tôi lớn tuổi thế này mà cô còn đòi tiền tôi?" Bà lão chống nạnh nói.
"Bà muốn ăn không? Bà lão, mặt bà không to nhưng gan lại to bằng cái thúng, chúng ta bèo nước gặp nhau, tôi dựa vào đâu mà cho bà? Tôi nợ nần gì bà?" Chu Tuế Tuế cũng có chút tức giận, vô duyên vô cớ ra ngoài gặp phải một người càn quấy như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play