"Em nói vậy, chẳng phải chúng ta đều là người một nhà sao, chị cũng là vì muốn tốt cho em, Tú Tú cũng lớn rồi, em dù sao cũng là cô, không thể tự mình sống tốt rồi thì mặc kệ cháu chứ." Vương Thục Lan càng nói càng quá đáng, đến Chu Tú Tú cũng không chịu được nữa.
"Mẹ, mẹ đừng nói nữa được không, mẹ đang nói gì vậy, cô sống tốt thì liên quan gì đến con?" Chu Tú Tú xấu hổ đỏ mặt.
"Con đừng nói nữa." Vương Thục Lan mắng Chu Tú Tú.
Mẹ Chu đập bàn, "Con dâu cả, ngày đầu năm mới đến là chị cố tình muốn gây sự với tôi phải không còn nói nữa hả? Mặt chị lớn thật đấy, có thể nói ra những lời này, con mình thì tự mình quản, đừng có nhúng tay vào con gái tôi."
Ba Chu cũng rất giận, nói với anh cả Chu: "Thằng cả, dạy lại vợ anh đi, đừng có nói năng lung tung như vậy."
Vương Thục Lan không thể tin nổi nhìn bố mẹ Chu: "Bố mẹ, có phải hai người già lú lẫn rồi không? Chu Tuế Tuế là con gái của hai người, vậy Tú Tú nhà chúng tôi không phải là cháu gái của hai người sao? Rốt cuộc là ai quá đáng?"
"Vương Thục Lan!" Anh cả Chu tức giận đỏ mặt tía tai.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play