5
Không phải nói nam khách mời đều là thực tập sinh sao?
Làm sao lại lọt vào đây một siêu sao nổi tiếng?
Lưu đạo diễn biết không?
Hơn nữa miệng anh ta đóng chặt, cũng không thấy mấp máy.
Vậy thứ mà tôi nghe được, là tiếng lòng của Lộ Hoài An sao?
Tôi có chút hoảng hốt, hoài nghi tất cả những thứ đang xảy ra trước mắt đều không chân thực.
Tôi cấu tay mình một cái, cảm giác đau nhức chứng minh rằng đây không phải ảo giác.
Này là vì việc tôi sống lại, dẫn đến ánh mắt với tai của tôi có vấn đề hả?
Tôi khẽ run lên, bỏ suy nghĩ ấy ra khỏi đầu, lại nhìn về phía bên đó.
[Ơ? Cô ấy đang nhìn mình! Tại sao là loại ánh mắt này?]
[Thôi kệ đi, câu dẫn trước đã rồi nói sau!]
Ánh mắt chạm nhau, Lộ Hoài An mím môi, đột nhiên đứng lên.
Anh ta thờ ơ cởi cúc đầu tiên sơ mi, để lộ ra xương quai xanh tinh xảo.
Làm như là quá nóng, lại vén vạt áo sơ mi, để lộ đường nhân ngư thoắt ẩn thoắt hiện, hết sức mê người.
Tôi ngu người luôn rồi.
Tầm mắt không kiềm chế được mà dán vào da thịt như ngọc của ảnh đế.
Bên tai truyền tới những lời độc thoại của anh:
[Tôi đã yêu thầm ba năm rồi! Thật vất vả mới có cơ hội đứng chung cùng sân khấu với cô ấy, cầu thần tình yêu thương xót tôi, cho tôi một cơ hội theo đuổi vợ, để Nguyễn Nguyễn chọn tôi đi!]
[Nguyệt lão, quan Âm, Như Lai, Ngọc Hoàng đại đế... Cầu xin mà!]
Cả một trời thần phật bị anh ta réo tên, lại còn thấy không đủ, tếp tục nhắc đến Chúa, Cupid, nữ thần Athena.
Lỗ tai tôi cũng sắp nổ theo rồi.
Khóe miệng tôi giật giật.
Lời sắp nói ra đột nhiên dừng lại, vội sửa lời một cách gượng gạo.
"Tôi chọn Lộ lão sư!"
Tôi đưa ngón tay hướng về phía Lộ Hoài An.
Ánh mắt của mọi người liền đổ dồn về phía đó.
Lưu đạo vốn đang cúi đầu đối chiếu chương trình hết sức kinh ngạc:"Ôi! Lộ lão sư, làm sao anh lại ở đây?"
Lộ Hoài An nhíu mày:"Tôi bị công ty đưa đến tham gia chương trình."
Anh ta vượt qua đám đông, đi đến bên cạnh tôi.
Ánh mắt anh sáng rực, giọng nói khàn khàn.
"Cảm ơn Nguyễn lão sư đã chọn tôi, để tôi không uổng công một chuyến."
Nhưng tôi lại nghe thấy.
[A a a, chiêu câu dẫn này hữu dụng thật, tối nay lăn giường thôiiiii!]
[Không biết Nguyễn Nguyễn thích phong cách gì? Mình nên mặc nhiều hay mặc ít một chút nhỉ?]
[Hay là... Không mặc?]
[A a a! Như vậy ngại vãioooo!]
Tôi:????
Tôi lảo đảo một cái, suýt nữa đầu đập xuống đất.