Uông Nhận nhìn cô gái trước mặt, tóc ướt sũng, bọc một chiếc áo lông màu sáng, cả người co lại thành một cục nho nhỏ, còn có một đôi mắt đỏ rực, thật giống như một con thỏ nhỏ lưu lạc đầu đường.
Anh lo lắng hai ngày hai đêm, lúc này không quan tâm gì nữa, bị cô đánh cũng được, mắng cũng được, vẫn đi tới trước mặt cô, tay phải cầm ô, vươn tay trái về phía cô: "Đứng lên, đừng ngồi dưới đất, sẽ lạnh đấy."
Đầu óc La Vũ Vi trống rỗng, theo bản năng đưa tay cho anh, Uông Nhận nắm chặt, kéo cô lên, không đợi cô kịp phản ứng, cả người đã bị Uông Nhận ôm vào trong ngực.
Cả người thỏ con lạnh lẽo, còn run rẩy, Uông Nhận muốn dùng nhiệt độ cơ thể sưởi ấm cô, nhưng lại phí công, anh sờ mái tóc ướt của cô, lại sờ gò má ướt của cô, hỏi: "Sao không vào?"
La Vũ Vi khẽ hít mũi, nói: "Không mang chìa khóa."
Uông Nhận hỏi: "Chìa khóa ở đâu?"
"Ở trong phòng." La Vũ Vi nói, "Em vừa định tìm thợ khóa, anh đã tới... Sao anh biết em ở đây?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT