Uông Nhận không cố gắng giải thích nữa, biết La Vũ Vi đang nổi giận, lúc này anh nói gì cô cũng không nghe lọt, chỉ có thể nhanh nhẹn "Cút", khoác áo khoác ngoài, xách túi, ôm Linabell, mắt thấy cửa phòng ở trước mặt "Phanh" một tiếng nặng nề đóng lại.
Uông Nhận cúi đầu đi xuống dưới lầu, mặc áo khoác vào, nhét túi trang sức vào túi áo, rụt cổ chậm rãi đi trên đường lớn. Anh không muốn về nhà, lại không biết nên đi nơi nào, đi tới đi lui, một trận gió lạnh phả vào mặt, anh giật mình một cái, mới nhớ tới mình quên lấy túi máy tính.
Quay đầu nhìn tòa nhà chung cư kia, anh thở dài, nghĩ, lát nữa nói sau, La Vũ Vi cần ở một mình, cần bình tĩnh, thật ra anh cũng giống vậy.
Trong trí nhớ, cũng từng có một đêm như vậy, nhưng mà không phải mùa đông, mà là đầu hạ, bí mật của anh bị phơi bày, đêm đó, anh không muốn về ký túc xá, lại không muốn về nhà, sợ ba mẹ lo lắng, chỉ có thể lang thang một mình trên đường, cuối cùng qua đêm ở một quán net.
Lúc đó anh rất mơ hồ, còn rất phẫn nộ, không biết sau khi trời sáng, chờ đợi anh sẽ là cái gì, hoàn toàn không tưởng tượng ra được mọi chuyện sẽ thành ra như vậy.
Sau khi đi một lúc, Uông Nhận tìm được một bồn hoa ngồi xuống, ôm Linabell ngây người, Linabell không có phiền não, vĩnh viễn lộ ra nụ cười ngây thơ đáng yêu.
Uông Nhận để nó đối mặt với chính mình, nói: "Cô ấy tức giận, mày nói đi, tại sao anh lại không nói cho cô ấy biết?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play