Từ lúc La Vũ Vi nằm viện, Uông Nhận đã sinh lòng hiếu kỳ đối với căn nhà nhỏ của cô, từng tưởng tượng qua bố cục của căn nhà này, có lẽ là một phòng ngủ một phòng khách một phòng vệ sinh, phong cách trang hoàng cực kỳ có cảm giác thiết kế, thời thượng lại ấm áp.
Hai năm mất liên lạc đó, anh cho rằng La Vũ Vi vẫn sống ở Tiền Đường, một mình ở trong căn nhà nhỏ của cô, ảo tưởng qua có một ngày, bọn họ cũng có thể tình cờ gặp nhau trên đường, địa điểm là siêu thị nào đó, nhà hàng nào đó, công viên nào đó... Đáng tiếc, chưa bao giờ được như ý nguyện.
Anh nghĩ cuối cùng là do bọn họ có duyên nhưng không có phận, cho rằng rốt cuộc mình vẫn không có cơ hội tận mắt nhìn thấy căn nhà kia trông như thế nào, không nghĩ tới thời thế xoay chuyển, hiện tại anh không chỉ đi tới trong căn nhà này, còn nhận được đặc quyền của chủ nhân, có thể dùng vân tay mở cửa nó.
Phòng ở thật sự tốt, rộng rãi sáng sủa, còn rất thú vị, màu sắc phối hợp đặc biệt thoải mái, rõ ràng La Vũ Vi đã tốn tâm tư vào thiết kế.
Dưới lầu là phòng khách, có sô pha, bàn trà, tủ TV và bàn ăn, cái gọi là hai phòng trên lầu thực ra chỉ là một tấm ngăn cách, tạo ra một khu vực nhỏ của phòng sách, diện tích không đến 4 mét vuông, hình chữ nhật.
Sự yêu thích của Uông Nhận đối với căn nhà này bộc lộ trong lời nói, khiến trong lòng La Vũ Vi xúc động, thường thức của mình được người ta khẳng định là một chuyện vui vẻ, nhất là đối với căn nhà này, lúc mua thật sự cô phải chịu áp lực tâm lý cực lớn.
Rất nhiều người đều nói căn nhà này không tốt, cãi nhau dữ dội nhất chính là Thẩm Quân Trì và ba mẹ anh ta, Giải Dung Lan từng mạnh mẽ phản đối, nguyên văn là, chỉ có kẻ ngốc mới có thể đi mua căn nhà này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT