"Em còn tưởng rằng phải tám, chín giờ anh mới về, liên hoan kết thúc sớm vậy sao?" La Vũ Vi chậm rãi đi tới bên người Uông Nhận, nhận lấy túi trong tay anh đặt lên bàn ăn, hỏi, "Mua cái gì vậy?"
"Một ít đồ ăn." Uông Nhận nhìn cô, "Anh đi trước, bọn họ còn đang uống rượu, có thể sẽ có tăng hai, anh không đi."
Sau khi vào nhà, tầm mắt của anh gần như không rời khỏi người La Vũ Vi, bởi vì ngày hôm nay cô ăn mặc rất đáng yêu, một bộ quần áo thể thao màu trắng rộng thùng thình, ngực còn có hoa màu hồng nhạt, bím tóc đuôi ngựa buộc ở sau đầu, làn da trắng như tuyết, ánh mắt sáng ngời, cả người nhẹ nhàng khoan khoái đến mức làm cho Uông Nhận nhớ tới thời học sinh xanh tươi.
La Vũ Vi lại quay trở về, kéo vali giúp anh, hỏi: "Sao không đi vào?"
"Bởi vì... " Uông Nhận nói, "Trong nhà có một con thỏ nhỏ đang chờ anh cho ăn."
La Vũ Vi liếc anh một cái, ánh mắt tuyệt không hung dữ, ngược lại có chút hờn dỗi: "Đừng quăng nồi cho em."
Uông Nhận cười thay dép, La Vũ Vi nhìn va li, cảm thấy kỳ lạ, hỏi: "Sao anh lại mang theo vali?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT