Từ khi Trương Hồng Hà xuất viện về nhà, Uông Nhận lại trở về cuộc sống trước đây, đi làm tan tầm, đi công tác mở cuộc họp, cuối tuần đến nhà bố mẹ ăn bữa tiệc lớn, thời gian rảnh rỗi thì ra ngoài chơi bóng cùng mấy người bạn, leo núi, đi ăn, xem bóng đá ... Cuộc sống cũng coi như phong phú.
Nhân duyên của Uông Nhận rất tốt, nhờ tính cách tốt này, nam nữ đều thích qua lại với anh, tự nhiên trong đó có mấy cô gái len lén thích anh, chẳng qua Uông Nhận làm rất đúng chỗ ở phương diện này, chỉ cần cảm thấy cô gái nào có chút ý tứ như vậy, anh sẽ lập tức xa lánh đối phương, chưa bao giờ chơi trò mập mờ cùng người khác.
Dần dà, mọi người đều quen rồi, còn có người đặt cho Uông Nhận biệt hiệu "Phương trượng", thật ra chính là trêu chọc anh sống như một hòa thượng không gần nữ sắc.
Uông Nhận cũng không để ý, chỉ nói duyên phận của mình còn chưa tới, ngày sau còn dài.
Có đôi khi anh cũng sẽ cảm thấy phiền muộn, bởi vì càng ngày càng ít bạn nam độc thân đi chơi cùng anh.
Mấy người bạn tốt của anh có bạn học trung học, bạn học lúc học nghiên cứu sinh, đồng nghiệp trong công ty, còn có mấy người bạn cùng chung chí hướng quen biết ở phòng tập thể thao, ngoài trời, phần lớn đều xấp xỉ tuổi anh.
Đàn ông hai mươi tám, hai mươi chín tuổi, phần lớn đều đã có đối tượng, hoặc đã từng có đối tượng, hiện tại đang tìm kiếm tình yêu mới, có mấy người đã kết hôn sinh con, thậm chí còn có người đã ly hôn, cậu bé độc thân từ khi trong bụng mẹ như Uông Nhận, thật sự là đặc biệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play