Mãi cho đến khi Uông Nhận hoàn toàn biến mất, La Vũ Vi mới ngẩng đầu lên.
Trên điện thoại di động là tin tức không biết tên là gì, vừa rồi cô xem nửa ngày, nhưng cái gì cũng không thấy.
Thái độ của Uông Nhận khiến người ta khó hiểu, thậm chí khiến La Vũ Vi cảm thấy có chút khó xử, cô càng cảm thấy, không thêm wechat với anh là chính xác, vốn dĩ bọn họ chỉ là hai người xa lạ, bởi vì duyên phận kỳ quái mà quen biết trong một phòng bệnh, đợi đến khi cô và dì Trương khỏi bệnh xuất viện, duyên phận này sẽ tiêu tan.
Không cần quá lâu, có lẽ chỉ cần một tháng hai tháng, bọn họ sẽ không còn nhớ tên, diện mạo của đối phương, không còn nhớ giọng nói, giọng điệu khi nói chuyện của đối phương, qua một năm rưỡi nữa, khi bọn họ đi lướt qua nhau trên đường, có lẽ... cũng đã hoàn toàn không nhận ra đối phương nữa.
  ——
Trải qua một cuộc phẫu thuật, cuối cùng La Vũ Vi cũng tin rằng khả năng tự chữa lành của con người rất mạnh mẽ, đến sáng chủ nhật, khoảnh khắc cô mở mắt ra, cô cảm nhận rõ ràng tình trạng sức khỏe của mình đã tốt hơn hôm qua một chút.
Gần giữa trưa, Lý Nhạc San đến thăm cô, mang cơm trưa đến cho cô, một chén cháo thịt nạc trứng muối phối với một phần rau xanh, La Vũ Vi ăn rất ngon miệng, sau khi ăn xong cô kéo rèm lên, bảo chị Quan ra ngoài nghỉ ngơi, hai cô gái tụ cùng một chỗ thì thầm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play