Sau khi kết hôn, Kỷ Cánh Diêu nói với mọi người là anh dọn vào nhà cô chứ không phải là Sở Thấm đến nhà máy cơ khí, chuyện này làm cho người trong thôn mở rộng tầm mắt.
Nhưng nếu suy nghĩ kỹ một chút, nhà Sở Thấm thoải mái hơn so với khu nhà tập thể. Một mình căn nhà chiếm hết ngọn núi nhỏ, mái nhà tựa như pháo đài, còn có thực vật rậm rạp che khuất tầm mắt, đâu phải thứ căn nhà ống nhỏ mấy chục mét vuông có thể so sánh.
Hơn nữa, mỗi ngày Kỷ Cánh Diêu chỉ cần đạp xe nửa tiếng đi làm là được, cũng không tính là xa, nếu so sánh thì đương nhiên là ở nhà Sở Thấm tốt hơn.
Mà cũng bởi vì là ở nhà mình, cho nên cuộc sống sau khi bước vào hôn nhân cũng tốt hơn tưởng tượng của Sở Thấm một chút, cô cũng không có cảm giác khó thích nghi gì.
Sở Thấm đã dẹp hết những thứ khác người như kiểu đèn pin siêu mạnh, chẳng qua là từ trước đến giờ hệ thống không cho ra những thứ vượt quá năng lực sản xuất của thời này, phần lớn thứ cô nhận là những thứ có thể mua được, cho nên Sở Thấm kiểm tra hết nửa ngày cũng không bỏ ra được bao nhiêu thứ khác người.
Cuối cùng cô so sánh cả nửa ngày, phát hiện thay đổi lớn nhất chỉ là chiếc giường chật đi một nửa, cũng may năm đó cô đã làm giường quá lớn, hoàn toàn chứa được hai người.
Còn nữa là phần thưởng mỗi ngày chơi game thắng được phải ăn ngay, không thể cất giữ. Nhưng vấn đề đó không lớn, đến nay Sở Thấm cũng không sống dựa vào những phần thưởng này nữa, ngay cả mì lạnh nướng cô cũng làm lại được rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT