Sơ lược về đại càn triều.
Là một quốc gia có lịch sử hàng vạn năm với biết bao chiến công lỗi lạc,từ đánh bại dị tộc xâm nhập đến các nước có ý đồ lâm le bờ cõi bởi tiên hoàng đời trước.
Năm 1231 tháng 8 ngày 4 hạn hán khắp nơi đang diễn ra.Chỉ có ở quận châu giang là nghiêm trọng nhất vì quận đó cách xa kinh thành,sao khi trẫm nhận được tin.
Bách tính ở đó đói khổ,người gầy gò,hơn 25 dặm ở đó khô héo hết, cảnh vật không khác gì là chốn địa ngục, xác người chất đống lên nhau không có chỗ đốt cả,tri huyện tri phủ gì đều bỏ chạy đi chỗ khác.
Phải đến ngày 9 thư cấp báo mới đến được tay trẫm,đọc xong thư trẫm không khỏi tức giận vì những quan địa phương ở đó,còn người cấp báo khi đến được đây là gục chết……thì lúc này trẫm mới hỏi
“Các vị ái Khanh có cách gì giải quyết không” thì lúc này một vị quan mới lên tiếng
“Bẫm đệ hạ thần nghĩ nên cho lương thực đi cứu trợ ạ” thì một vị khác lại nói “ngươi nói hàm hồ,lương thực còn lại trong kinh không bao nhiêu,lương khố của chúng ta cũng không còn nhiều,cớ sao lại phải đi cứu lũ dân đen đó chứ”
Lúc này Giang Ly mới nói"im hết cho trẫm" đúng là không ai làm được tích sự gì,chắc trẫm phải phế hết các ngươi.Không khí trong đại điện phút trở nên im ắng lạ thường
Ta mới nghĩ"ngân khố thì không còn lại bao nhiêu mà nhiều nơi lại cần cứu trợ,không biết phải làm sao"
Thì lúc này hệ thống mới nói"đạo cụ bình vĩnh cửu có đổi không,giá 15 điểm minh quân nhưng giờ túc chủ chỉ có 10 điểm,bản hệ thống đây rộng lượng cho ngươi ghi nợ điểm còn lại"
Công dụng của bình là khi ta bỏ 5 thỏi vàng nó sẽ cho ngươi 201 kg gạo tối đa sử đụng được 9 lần trong tuần
Ta mới nói với bá quan"trẫm có cách rồi,đây là bình mà ta có được bởi một vị tiên nhân cho ta nó có thể giúp được"
Hắn mới bỏ 5 thỏi vàng vào thì bình trả lại hắn 201kg gạo,nên hắn sài hết 9 lần luôn tý thì số gạo đè chết hắn rồi
Mọi người lúc này mới đồng thanh nói"quả là thần vật.Đệ hạ anh minh thần vũ! Là minh quân trong lòng bách tính"
Trẫm nghe xong không khỏi cảm thán quả nhiên là trẫm mà.trẫm lại nhớ một câu nói của lỗ tấn “trên thế giới này căng bản ko có người chỉ là người ta đi nhiều thành người thôi”
Sao đó hoàng đế ban lệnh đến vùng châu giang cứu trợ,khi đi trên đường đoàn hộ tống không may bị sơn tặc cướp hết lương thực và thống đốc châu giang không may tử nạn
Chỉ còn lại vài người lác đác trở về,trẫm rất tức giận vì lũ sơn tặc đó nên trẫm sẽ tự đi diệt bọn chúng.
Các Khanh có ý kiến gì không, thì lúc này cả đại điện đều đồng thanh nói"bệ hạ không thể đi được,long thể đệ hạ là cao quý lỡ như bị vấy bẩn hay có hệ lệ gì thì sao, nước một ngày không thể không có vua được"
Giang Ly mới nói"vậy ái Khanh nào chịu ra sức vì ta"
Sao câu nói ấy cả đại điện im lặng hết,trẫm rất tức giận vậy không ai đi thì trẫm đi
Thế là hoàng đế cùng đoàn hộ tống của mình đi,đang đi trên đường thì bị sơn tạc chặn đường số lượng rất nhiều khoảng 500 tên mà phủ binh ta đem theo chỉ có 300 thôi
Hệ thống sử dụng thẻ rút thưởng mà ta có"kí chủ rút được 1 khẩu AK-47 và 100 băng đạn"ta liền triệu hồi ra là bắn chết hết bọn chúng,nhanh gọn lẹ
Sao 3h tiếp theo trẫm đã đến được châu giang khung cảnh còn hoang tàn hơn những gì trong thư viết,mùi thối bốc lên nòng nạc không thể chịu được
Trẫm bèn sai lính đi phát lương thực.Nhưng do số dân quá đông mà trẫm lại không đem đủ số lương thực,thành ra mọi thứ bắt đầu hỗn loạn
Bọn họ bắt đầu tranh giành lương thực thậm chí là đã cướp số lương thực của một cô bé,trẫm không biết nói gì hơn cả
Trẫm thấy đứa trẻ đó khóc đáng thương bèn lại hỏi"nào đừng khóc ta có thể giúp gì được cho cháu?"
Mẫu thân cháu đói lắm sắp không trụ nổi nữa do hạn hán lâu quá rồi cháu nghĩ cháu cũng sắp không trụ nổi nữa rồi……đứa trẻ bèn khóc lớn"huhu"
Ta lúc này lòng rối bời vì ta biết không phải cho lương thực là đủ mà phải giải quyết ngọn nguồn trước đã,bí quá nên phải hỏi ý kiến của hệ thống
Hệ thống đáp"do có khá ít nhánh sông,ta đề nghị nên đào thêm giếng nước,và đào sông từ các vùng có nước lại đây chỉ là nó sẽ khó vì công nghệ chưa đủ, không sao ta là hệ thống nên có cách"
Giang Ly"cách gì mau nói cho ta biết"
Hệ thống “chưa đủ điểm nên ta không nói” trẫm lại chửi hệ thống con mẹ ngươi tên gian thương!
Lúc này trời cũng đã sụp tối trẫm đành phải ở lại phủ tri huyện một đêm vậy,ngủ đi để còn quên tên hệ thống đáng ghét kia.
End chap 2