Sáng hôm sau thức dậy, Ôn Dữu vừa mở mắt đã nhìn thấy người trước mặt.
Hai người nhìn nhau, cô ngơ ngác kéo chăn, lầm bầm hỏi: “Anh nhìn em làm gì?”
Trần Tễ kéo chăn, cúi xuống hôn cô một cái: “Anh nhìn vợ của anh.”
Sau khi nhận giấy chứng nhận kết hôn, Trần Tễ cũng đã gọi cô như vậy, nhưng Ôn Dữu cảm thấy cách anh gọi cô trước đây và bây giờ có chút khác biệt.
Cô ngượng ngùng ừ một tiếng, mắt chớp chớp, má ửng hồng: “Mấy giờ rồi?”
Hôm qua vận động quá sức, giọng Ôn Dữu vẫn còn hơi khàn.
Trần Tễ: “Mười hai giờ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT