Sáng hôm sau, Ôn Dữu ngủ dậy mở điện thoại, thấy hơn chục tin nhắn chưa đọc, tất cả đều do cùng một người gửi.
Tin nhắn gần nhất cách đây năm phút, anh gửi ảnh một góc trường, một gốc cây rụng hết lá vào cuối thu, cành cây trơ trụi vào giữa đông, kèm theo lời nhắn: [Em có thấy nó cô đơn không?]
Trần Tễ: [Anh và nó cũng chẳng khác gì nhau.]
Ôn Dữu cầm điện thoại, không nhịn được trốn trong chăn cười khúc khích.
Cô môi cong lên, trước tiên gửi cho anh một biểu tượng cảm xúc dụi mắt, sau đó mới cuộn lên xem tin nhắn anh gửi cho cô từ tối qua.
Hôm qua, sau khi Ôn Dữu gửi tin nhắn thoại nói thích anh, Trần Tễ lập tức gọi điện cho cô.
Lúc đó bạn cùng phòng vẫn chưa về, Ôn Dữu tim đập thình thịch bắt máy.
Người bên kia lên tiếng: “Ôn Dữu, em có phải cố tình không?”
Ôn Dữu biết ý anh, nhịn cười giả vờ ngốc: “Cố tình gì?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play