Trần Tễ im lặng một hồi sau khi nhận được câu trả lời của Ôn Dữu. Anh cụp mắt xuống, nhìn cô chằm chằm.
Đôi mắt anh rất đẹp, đuôi mắt thon dài, con ngươi đen trắng rõ ràng, sâu thẳm như hồ nước, nhưng lại sáng ngời rực rỡ, thu hút cô tới khám phá.
Sau một lúc lâu, mắt Trần Tễ chuyển động, yết hầu nhô cao của anh lăn lăn lên xuống: “Được.”
Anh lại nghiêng ô về phía Ôn Dữu, dùng cán ô nhẹ nhàng kéo cô về phía mình một chút, giọng trầm thấp: “Ôn Dữu, em không có cơ hội hối hận đâu.”
Ôn Dữu nín thở, tim đập nhanh.
Hai người đứng dưới tán ô đen, ánh đèn vàng nhạt xuyên qua màn sương mù lờ mờ bao trùm lấy họ. Cô ngước mặt nhìn người trước mặt, lông mày anh thanh tú, ngũ quan tuấn tú quý phái ẩn hiện trong bóng tối, đôi mắt đen trắng sáng ngời phản chiếu hình ảnh của cô.
Họ nhìn nhau không tiếng động trong vài giây.
Môi Ôn Dữu khẽ mấp máy: “… Em không hối hận.”
Ôn Dữu tính tình khá mềm yếu, làm việc gì cũng tương đối do dự, khó mà quyết định. Nhưng một khi đã quyết định, từ điển của cô không có hai chữ ‘hối hận’. Chỉ có điều, có vài chuyện cô vẫn muốn nói rõ với Trần Tễ: “Trần Tễ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT