Ôn Dữu lại một lần nữa bị lời nói của Trần Tễ làm cho nghẹn lời. Cô cầm điện thoại, trả lời anh bằng một dấu ba chấm, sau đó bổ sung thêm: [Buổi chiều tôi học kín tiết rồi.]
Cô tự cảm thấy cần phải nói rõ tình hình để tránh việc anh lại có tâm trạng không tốt.
Ai ngờ, người vừa mới vui vẻ trở lại lại khiến cho Ôn Du có chút không thể chịu nổi.
Trần Tễ trả lời tin nhắn rất nhanh: [Trùng hợp thật, tôi cũng vậy.]
Ôn Du hơi cạn lời, vốn định dứt khoát từ chối anh, nhưng trong đầu lại bất chợt hiện ra câu nói “còn ba ngày nữa”, đầu ngón tay cô khựng lại, có một loại cảm xúc kỳ lạ mà bản thân cô cũng không thể nói rõ, không thể nắm bắt được đang lên men.
Tuy nhiên, rất nhanh sau đó, cô nhớ đến một chuyện quan trọng hơn: [Sau khi tan học, tôi phải sửa nốt video đang dở hôm trước với đàn chị Bạch Vi.]
Sau khi tin nhắn này được gửi đi, Trần Tễ không còn khăng khăng đòi gặp cô vào buổi chiều nữa.
Ôn Dữu đặt lại chuông báo thức, để điện thoại bên cạnh gối, tranh thủ ngủ nốt một tiếng còn lại.
Mỗi khi có áp lực gì lớn, Ôn Dữu rất dễ gặp ác mộng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT