Còn lại mọi người đều bật cười, Hà Nghị nhắc: “Không có gì đâu, chúng ta tiếp tục đi tuần tra, có gì thì gọi nhé.”
“Cậu nói gì vậy?” Dương Thụ ngạc nhiên hỏi.
Sử Quảng Hiên không nhịn được, bật cười, rồi lớn tiếng lặp lại những gì Hà Nghị vừa nói với Dương Thụ.
Âm thanh lớn quá khiến Dương Thụ vốn đã choáng váng giờ càng thêm choáng, còn có chút buồn nôn.
“Yên tĩnh nào.”
Giọng nói không lớn không nhỏ, nhưng đủ để gây ấn tượng mạnh. Trong chốc lát, trong phòng có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Dương Thụ hít thở dồn dập mấy cái, uống một ngụm nước trái cây mới bình tĩnh lại được. Hắn mở miệng định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại chẳng nói ra lời nào, chỉ lặng lẽ ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT