“Tôi cười có thấp không?” Dương Thụ ngửa đầu vô tội nhìn về phía Lạc Thiên Duệ.
“Rất cao.” Lạc Thiên Duệ nghiêm trang nói dối.
Sử Quảng Hiên mặc một hồi lâu sau mới đi, cậu độc thân vẫn là tự động rời xa cho an toàn, đỡ phải tổn thương mắt. Chờ đến chỗ ngoặt, hắn lại vội vã chạy về, một phen đột ngột, “Thiếu chút nữa cho các ngươi một vòng, tôi có việc hỏi ngươi hai câu.”
Dương Thụ chớp chớp mắt, “Nói đi.”
“Nga. Là như vậy, Dương ca, Thích Gia nói chúng ta có thể trước tiên đi bên ngoài dạo một vòng, nhớ kỹ toàn bộ tình huống xung quanh, sau đó thiết kế thêm một ít bẫy rập. Như vậy, cho dù nửa đêm bị tập kích cũng có thể phản ứng nhanh, không đến nỗi luống cuống tay chân.” Sử Quảng Hiên không cảm thấy việc mình nhắc đến tên Thích Gia có gì không ổn. Có lẽ vì hắn là người đầu tiên gặp được Dương Thụ và Lạc Thiên Duệ, nên những người này theo bản năng cảm thấy hắn và hai người quan hệ khá tốt, có chuyện gì thì thương lượng, để hắn nói ra.
Dương Thụ nhìn về phía Lạc Thiên Duệ, sau đó chuyển hướng sang Sử Quảng Hiên, nghi hoặc nói: “Ngươi thật sự học tài chính à?”
Sử Quảng Hiên khóe miệng giật giật, “Tôi bất tài, vừa học nửa năm thì tận thế đã xảy ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play