Tuy trời đã tối, nhưng Dương Thụ ngủ lâu như vậy cũng cần phải hoạt động một chút. Vì thế, cậu kéo Lạc Thiên Duệ đi xuống sân huấn luyện, đồng thời cũng muốn nghiên cứu một chút về cái giao dịch khí kia.
Cùng lúc đó, ở một thị trấn nhỏ cách đó năm mươi dặm.
Mưa phùn rơi lất phất, những ngôi nhà lâu ngày không có người ở bắt đầu tỏa ra mùi ẩm mốc, điều này khiến cho người bình thường cảm thấy khó chịu.
“Tìm ở đâu vậy? Cũng không biết dọn dẹp một chút.” Nữ hài xinh đẹp nhăn mặt, vẻ mặt ghét bỏ khi ngửi thấy mùi khó chịu, nàng liếc mắt nhìn xung quanh một lượt rồi chạy đến ngồi bên cạnh người đàn ông tuấn tú đang nhắm mắt nghỉ ngơi. “Ca, bọn họ có thể vô tâm với chúng ta như vậy sao?”
Trong phòng, những người khác sắc mặt không mấy dễ chịu, trên người họ có không ít vết thương lớn nhỏ. Nghe thấy lời nói của nữ hài, họ đều muốn nổi giận với nàng.
Người đàn ông lười biếng mở mắt nhìn nàng, “Hiểu San, im miệng.”
“Ca?!” Nữ hài không thể tin nổi khi nhìn người ca ca luôn chiều chuộng mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play