Nhà gỗ nhỏ bị hư hại không nghiêm trọng, chỉ bị lan ra một chút thôi. Cái giá vẫn còn đó, nhưng bên trong thảm thì không nỡ nhìn.
Dương Thụ lại cưa đầu gỗ để sửa lại nhà gỗ nhỏ. Còn hàng rào tre và chuồng ngựa thì tạm thời không có thời gian sửa chữa. Cái vững chắc nhất của nhà gỗ nhỏ là giường đất. Chăn màn thì không thể dùng lại, may mà ở phía trước có cây đa lớn, cậu có thể lấy đồ bên trong, có đệm và chăn. Dương Thụ đã dọn dẹp sạch sẽ và để vào không gian, bây giờ vừa lúc lấy ra để dùng.
“Miêu ~”
Nghe thấy tiếng kêu, Dương Thụ nhìn ra cửa sổ, đó là một con mèo ba đuôi, đang nhìn cậu bằng ánh mắt vô tội, tiếng kêu rất mềm mại.
“Miêu?” Dương Thụ dừng lại một chút, thời buổi này, ngay cả mèo cũng nhanh chóng thành tinh, thật sự có tới ba cái đuôi.
Con mèo lại kêu một tiếng rất mềm mại, “Miêu ~”
Dương Thụ hơi nhướng mày, bước tới không chút khách khí nắm lấy nó ở sau cổ. Cậu nhanh quá, nắm con mèo xong, con mèo mới phản ứng lại, cả người giật mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT