Ầm ầm ầm, tiếng pháo vang lên làm những người trên tường thành giật mình, nguyên bản đang ngủ trưa, tuần tra thì đang đi WC, hai người đang trò chuyện thì bỗng nhiên cửa thành bị tạc một cái, mặt đất rung chuyển.
Những người tuần tra sôi nổi lao xuống xem, chỉ thấy phía đối diện khoảng 500 mét có một đám người, trong cái nóng bức như vậy mà vẫn mặc áo da quần da, đều một màu đen, mở cửa xe tải lớn kéo theo pháo, chắc chắn vừa mới gây ra tiếng nổ ấy.
Những người tuần tra cũng thấy lạ, tại sao có nhiều người như vậy lại không dẫm vào cảnh báo, mà chính xác hơn là tại sao cảnh báo không vang lên.
Xe tải lớn gần tới, một người đàn ông dẫn đầu đeo trên cổ một bông hoa hồng màu xanh lơ, với mái tóc rối bù, hắn nhếch môi nói với những người tuần tra, “Cửa thành các ngươi khá kiên cố đấy.”
Những người tuần tra không rõ tại sao lại không có động tĩnh, lẽ ra với tiếng nổ lớn như vậy, không sập thì cũng phải tạo ra một cái hố, nhưng mà không có gì xảy ra cả.
Khi Thích Gia đuổi tới, cố ý nhìn quanh, nhưng không thấy bóng dáng Lưu Tử Tường, cảm thấy có chút kỳ quái.
Âm thanh lớn như vậy trong thành, ngay cả người điếc cũng nghe thấy, Dương Thụ mơ màng bị Lạc Thiên Duệ ôm lên tường thành, hắn nhìn xuống phía dưới, người còn chưa kịp phản ứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT