“Mua bán?” Dương Thụ nghiêng đầu nhìn Nguyên Phàm, hình như vẫn chưa hiểu rõ.
Nguyên Phàm mỉm cười, giải thích: “Ta có một người bạn là trưởng lão, con trai ông ấy sinh ra đã yếu ớt, thường xuyên cần linh khí để bồi bổ. Nhưng mà, linh quả thuần khiết như vậy rất hiếm, bình thường không phải người nào cũng hấp thu được. Linh quả nơi đây chủ yếu là dược quả, không đồng đều về thuộc tính. Trưởng lão ấy nhờ ta luyện đan, nhưng ta lo lắng thuốc quá mạnh sẽ không tốt cho con trai ông ấy, nên muốn đổi một chút linh quả như vậy để cho hắn ăn một thời gian. Ông ấy sẽ cho ta một số vật phẩm không tồi, có thể tùy chọn một loại Linh Khí hoặc dược liệu giống như vạn năm phân, ngươi nghĩ sao?”
Linh Khí… Nghe thôi cũng đã thấy tốt.
Dương Thụ hứng khởi nói: “Cần bao nhiêu?”
“Một trăm quả đào.” Nguyên Phàm biết Dương Thụ có nhiều quả đào, nhưng cũng không thể đòi hỏi quá đáng. Đối với Dương Thụ, quả đào cũng bình thường, nhưng với bọn họ thì có giá trị cao, một trăm là hợp lý.
“Còn tưởng là mấy ngàn quả chứ!” Dương Thụ đáp. “Hảo.”
Một quả đào nặng khoảng một cân, cộng lại cũng khá nhiều. Dương Thụ nhìn lên cây, thấy quả đào chín đầy, liền nghĩ thêm vài chục quả nữa, “Ngươi cứ lấy đi, một trăm là đủ, phần còn lại đưa ngươi ăn, nếu không đủ thì hỏi lại ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play