Tân Tranh tỉnh lại vì thắt lưng đau, một tay sờ lên vết răng dính máu đã kết vảy sau cổ, tay kia thuần thục đâm vào cúc hoa nới rộng vài cái đem t/inh tr/ùng bên trong đẩy ra ngoài, lúc này mới vịn thắt lưng chậm rãi ngồi dậy.

Nhìn tấm ga trải giường dưới thân loang lổ vết máu dần dần bị nước dâm của anh làm ướt, vừa bẩn lại vừa dâm mỹ. Nhưng mà đối mặt với tình cảnh này anh bất đắc dĩ phát hiện mình đã quen đến mức lười tức giận, ai bảo anh tìm một người bạn trai thích thì khóc lại còn từ chối tin tưởng khoa học chứ.

Anh quay đầu nhìn gương mặt trắng trẻo ngoan ngoãn xinh đẹp tuyệt vời của Kinh Miểu đang ngủ say trong chăn, nửa năm trước đánh chết anh cũng không tin thân thể Alpha cường tráng của mình sẽ làm 0 cho tên nhìn giống Omega nhu nhược này, mỗi ngày còn bị người ta cắn cổ rồi bị hung khí của một Alpha khác cắm vào đường ruột chật hẹp, mỗi ngày tàn sát bừa bãi trong cơ thể mình, cố chấp tìm kiếm cái thứ đã sớm héo rút thoái hóa thậm chí còn không tồn tại gọi là khoang sinh sản.

Có đôi khi anh cũng thở dài nghĩ mình đã tạo nghiệt gì mà phải ngày ngày đối diện với chủ nhân luôn có chấp niệm "làm cho anh mang thai", trên giường mà nói mấy câu này thì gọi là tình thú, nhưng cứ nói không biết mệt thì chắc chắn là đầu óc có vấn đề, nhóc con này thời trung học mấy môn sinh lý sinh học tự nhiên gì đó đều không đủ điểm qua môn à?

Anh không phải chưa từng khuyên Kinh Miểu, nói thẳng ra là anh dùng hết kiên nhẫn của đời mình khuyên Kinh Miểu chấp nhận sự thật hai người là Alpha.

Lúc mới ở bên nhau, thậm trí anh đã có nhiều lần nhịn không nổi muốn đá bay bạn trai nhỏ xuống giường, dù sao sinh lý của bất cứ Alpha nào cũng không thích bị pheromone khiêu khích của đồng loại kích thích, Kinh Miểu ngửi thấy mùi pheromone của anh là rớt nước mắt, anh ngửi thấy pheromone trên người Kinh Miểu cũng đau đầu muốn nứt ra. Hơn nữa nhóc con này còn làm lơ tràng đạo trật hẹp khô nóng của Alpha mà thường xuyên làm bừa, anh đau muốn chết còn bị xem là Omega rồi cắn lên gáy, làm tình mà khiến anh chỉ muốn đánh nhau.

Thế nhưng nắm đấm siết chặt vừa đưa đến khuôn mặt khóc đến hoa lê đái vũ muốn bao nhiêu tủi thân có bấy nhiêu tủi thân liền dừng lại, đối với khuôn mặt này anh thật sự không xuống tay được.

Vì thế anh lại thay đổi phương pháp, tận tình mỗi ngày đều cùng bạn trai nhỏ thì thầm "Hai chúng ta đều là Alpha, chơi đùa cũng được, dù sao cũng không kết hôn được thì cố chấp với đứa nhỏ như vậy làm gì, Alpha thật sự không có cách nào đánh dấu lẫn nhau, anh cũng không có khả năng mang thai, em xem hai chúng ta ở bên nhau lâu như vậy, kỳ dịch cảm nói đến là đến, em không giúp được anh, anh cũng không giúp được em, đây không phải là vấn đề cố gắng hay không cố gắng, đây là quy luật tự nhiên"... Kết quả mỗi lần anh còn chưa nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Kinh Miểu liền nhíu chặt, lại bắt đầu tạch tạch rơi nước mắt, còn phải để anh ôm ôm dỗ dành nửa ngày mới chịu cắn môi miễn cưỡng ngừng nức nở. Mềm cứng không ăn đến mức này anh cũng chỉ có thể thuận theo.

Tân Tranh đỡ tường lảo đảo đi vào phòng vệ sinh rửa sạch sẽ, thuận tiện dán miếng dán che vết thương sau cổ lên, lúc này mới trở về phòng ngủ, sau một đêm hoang dâm vô độ mùi tanh nồng ngập tràn trong không khí khiến anh nhíu mày, nhưng vẫn rón rén đi đến bên giường, kiên nhẫn dịu dàng dỗ bạn trai rời giường, vất vả lắm mới đem tiểu mỹ nhân tóc rối bời đẩy vào phòng vệ sinh, rồi thuần thục kéo khăn trải giường xuống ném vào máy giặt ngoài ban công, kéo rèm cửa sổ ra để thông khí, cuối cùng mới từ từ tỉnh lại từ cảm giác hoang đường trong cơn ác mộng.

Không biết vì sao đến khi anh thu dọn mọi thứ xong, anh nhìn căn phòng tràn ngập ánh mặt trời cùng gió buổi sáng, đột nhiên cảm thấy hơi mệt mỏi.

Bình tĩnh suy nghĩ thì anh cũng không chán ghét việc cùng Kinh Miểu duy trì mối quan hệ yêu đương, cũng không bài xích việc làm 0, cũng đã thông suốt việc mình là Alpha mà bị bạn trai nhỏ đối xử như Omega, chỉ là hồ nháo cũng nên có giới hạn... Anh dường như vô điều kiện cưng chiều người yêu ngây ngô ấu trĩ này, nhưng đứa nhỏ cố chấp với hành động đánh dấu vô nghĩa này thì cũng nên dừng lại chứ? Việc anh bị đau khoan hãy nói, chỉ có tính cách tinh tế mẫn cảm của Kinh Miểu mỗi ngày vì chuyện này mà khóc đến lo được lo mất, ngày nào đó không tiếp thu được hiện thực còn không phải điên luôn à.

Kinh Miểu lặng lẽ từ sau lưng dán lên ôm lấy eo anh, anh thuận thế xoay người lại ôm đối phương, có chút kinh ngạc phát hiện đứa nhỏ lúc mới phân hóa đỉnh đầu chỉ bằng vai anh bây giờ đã cao lên không ít, sau khi tắm rửa xong trên đầu tản ra mùi thơm sảng khoái, tóc ướt sũng cọ qua chóp mũi anh.

Kinh Miểu ngẩng đầu lên trông mong nhìn anh, một đôi mắt hạnh nhân mờ mịt nghe lời vô cùng, ánh mắt tràn ngập lấy lòng cùng ỷ lại, làm cho lời nói vừa mới tràn đến bên miệng anh lại nuốt trở về, chỉ là ấn bạn trai nhỏ ngồi trên giường đã thu gom sạch sẽ lau khô tóc cho cậu.

Kinh Miểu cũng ngoan ngoãn mặc cho anh đùa bỡn, dính vào trên người anh nhẹ nhàng xoa eo cho anh, nhỏ giọng xíu xíu nói vài lời ân cần dịu dàng. Ngoại trừ ở trên giường có hung tàn một chút, bạn trai nhỏ của anh quả thật không có tật xấu gì, khuôn mặt xinh đẹp tính cách đáng yêu, biết làm nũng lại nghe lời, ở chung cũng không có chỗ nào khiến anh không thoải mái, nói trắng ra thì cậu chính là hình mẫu lý tưởng của anh —— aiz, đứa nhỏ tốt như vậy sao lại phân hóa thành Alpha cơ chứ?

Trong lòng Tân Tranh mềm lại mềm, với tính cách có chuyện liền nói mà giờ phút này không được nói khiến anh khó chịu, rốt cục vẫn gọi lại Kinh Miểu chuẩn bị ra ngoài đi học, nhìn bóng lưng cao gầy của bạn trai nhỏ mở miệng nói:

"Nếu thật sự muốn có con như vậy... Hay là vài năm nữa đến tuổi kết hôn thì tìm một Omega đi?"

Kinh Miểu không dám tin quay đầu lại, giống như bị người lay tỉnh từ trong mộng đẹp, sắc mặt trắng bệch nhìn chằm chằm anh, môi run rẩy một lúc lâu mới gian nan nói:

"Anh sẽ chia tay với em à?"

"Hả, không phải, ý anh là dù sao anh cũng là Alpha, không mang thai được chính là không mang thai được..."

Nhưng nếu anh là Beta thì theo cách chơi của cậu cũng có thể khiến anh mang thai trăm lần. Hơn nữa đứa nhỏ này trong não chứa cái gì vậy? Tại sao lại liên kết đến việc chia tay?

"Vậy anh định làm gì?"

Thanh âm nhu hòa trong sáng của Kinh Miểu run rẩy, vành mắt đỏ bừng lệ quang trong suốt, rõ ràng một giây sau sẽ không nhịn được bắt đầu rơi nước mắt.

Tân Tranh hơi hoảng hốt, vội vàng muốn đi qua lau nước mắt cho người ta, Kinh Miểu lại nắm cổ tay anh né tránh không cho anh chạm vào, đôi mắt chứa đầy nước mắt cố chấp lại đáng thương nhìn chằm chằm anh, bộ dáng nhất định phải nghe được đáp án.

"Anh sẽ.... Sao cũng được, nhưng cũng không khiến em phải bận tâm."

Kinh Miểu oán hận nhìn anh một cái, hít sâu một hơi, nước mắt vẫn không nhịn được rơi xuống. Cậu bỏ lại một câu "Được", liền quay đầu đóng cửa rời đi.

——

Kinh Miểu ngồi trên chiếc ghế quen thuộc đã lâu chưa ghé thăm nhấp từng ngụm rượu, cả đêm rơi nước mắt so với uống rượu còn nhiều hơn, Tổn Hữu ngồi một bên nhìn đến kinh hồn bạt vía, sợ tiểu thiếu gia tính cách yếu ớt này vừa uống vừa khóc đến mất nước, lỡ như con trai Alpha bảo bối duy nhất của Kinh gia xảy ra chuyện gì hắn cũng không gánh nổi trách nhiệm.

Thế nhưng hôm nay tiểu thiếu gia chính là không nghe lời khuyên, hắn vừa động vào chén rượu Kinh Miểu liền liều mạng phát ra pheromone, mắt thấy toàn bộ quán bar đều bị mùi hoa hồng nồng nàn mãnh liệt hun ngất đi, hắn đành phải đem chén rượu đưa về cho tên tiểu điên thất tình thần trí không rõ này.

Rõ ràng bình thường là hương hoa tươi mát nhàn nhạt, ai không biết ngửi thấy còn tưởng là Omega, ai biết loại pheromone này hoàn toàn tản ra có thể nồng đậm kích thích đến mức làm cho người ta muốn nôn, hắn cũng có chút đau lòng cho đối tượng của tiểu thiếu gia này, nghe nói cũng là Alpha, không phải cũng sẽ bị hun đến đầu đau muốn nứt ra chứ?

"Cậu còn không biết xấu hổ nói tôi.... Ực, pheromone của người kia là rượu mạnh như whisky, mỗi lần thân thiết với anh ấy đều cay đến nỗi đau đầu nóng não, nước mắt muốn nhịn cũng không nhịn được... Nhưng tôi vẫn thích anh ấy... Hu hu hu, nhưng cậu có biết anh ấy nói gì không..."

Kinh Miểu nghe được bạn thân nhỏ giọng nói xấu bên cạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch kia bị rượu thiêu đỏ đến mức làm cho người ta có chút sợ hãi, từng sợi tóc đen láy dính vào trên mặt ướt đẫm mồ hôi, khóc đến đứt quãng còn nốc rượu, đáng thương càng nói càng đáng thương, nước mắt càng chảy càng mãnh liệt.

"Anh ấy lại bảo tôi đi tìm Omega để kết hôn, nói thế nghĩa là gì? Tại sao đột nhiên nói chia tay với tôi... Tôi quan tâm cũng không phải là đứa bé, tôi muốn làm cho anh ấy mang thai là vì anh ấy mỗi ngày đều nói hai Alpha không thể kết hôn, tôi không thể đánh dấu anh ấy, anh ấy cũng không có cách nào sinh con cho tôi, hai chúng tôi chơi bời thì được... Cậu nghe xem nói mấy lời như vậy là ý gì! Đời này tôi cũng sẽ không thích người khác, anh ấy thì ngày nào cũng nói với tôi về mặt sinh lý của hai chúng tôi thì không có khả năng, còn nói sau khi chia tay chuyện của anh ấy không cần tôi quan tâm, anh ấy sao lại có thể đi tìm người khác chứ..."

Tổn Hữu yên lặng trợn trắng mắt, trong lòng tự nhủ, cùng là Alpha, tôi cảm thấy bạn trai cậu nguyện ý mỗi ngày bị cậu vừa cắn vừa làm rất giỏi, đổi lại là tôi thì từ ngày biết cậu phân hóa thành Alpha đã sớm chạy mất, còn có thể nhịn đến hôm nay?

Nhưng đối mặt với bộ dáng u oán nức nở này của tiểu thiếu gia, hắn lại thật sự không dội được nước lạnh, đành phải vuốt ve lưng giúp tiểu thiếu gia thuận khí, chờ cậu uống đến giới hạn, tiếng khóc nhỏ lại chỉ còn tiếng hít mũi mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, suy nghĩ một lát, vẫn là cầm lấy điện thoại di động của Kinh Miểu gọi điện thoại cho người liên hệ có tên là "Thân ái".

Đã là khuya muộn, thế nhưng bên kia rất nhanh đã bắt máy, hắn nhất thời cảm thấy tiểu thiếu gia khóc lóc ra ngoài mua say này có lẽ đã hiểu sai ý rồi. Vừa nghe điện thoại liền nghe thấy giọng nam trầm thấp từ tính phía đầu dây lo lắng hỏi:

"Em đang ở đâu? Bảo bối anh sai rồi, đều là anh không đúng, anh đón em về nhà lại xin lỗi em có được không..."

Được lắm, hắn một nam A thuần khiết cũng bị giọng nam trầm ôn nhu khẩn thiết đầu dây kia làm cho run rẩy, trong lòng tự nhủ lời xin lỗi vô điều kiện này cũng đủ thuần thục, vừa nghe đã biết không ít lần bị tính tình lúc nắng lúc mưa của Kinh tiểu thiếu gia tra tấn.

Hắn nói rõ thân phận của mình, việc công xử lý theo phép công nói hy vọng có thể mời đối tượng của Kinh Miểu đến đón tiểu thiếu gia say rượu mang về, cố gắng che giấu âm thanh khẩn thiết trong lòng mình, ước gì người đàn ông đối diện nhanh chóng đến xách túi khóc trở về.

Tuy rằng hắn vừa nghe đối tượng của Kinh Miểu lưu loát đáp ứng một tiếng, cúp điện thoại ra cửa, liền biết tiểu thiếu gia hiểu lầm, nhưng xuất phát từ ý chí lại không thể chủ động khuyên giải, nếu không sẽ có lỗi với hình tượng quái lạ kiểu như "chia tay bạn thân của bạn gái" này của hắn.(?)

Mười mấy phút sau, một anh đẹp trai cao gầy đi vào quán bar tiến thẳng đến chỗ ngồi của bọn họ, cảm kích cười cười với hắn, tương đối khách khí thay tiểu thiếu gia tính tiền, lúc này mới thật cẩn thận ôm eo tiểu thiếu gia say không biết gì lên.

Tổn Hữu nhìn bóng lưng muốn bao nhiêu đàn ông thì có bấy nhiêu đàn ông mà huýt sáo, lại nhớ lại đối tượng của Kinh Miểu lúc không cười lộ ra dã tính kiêu ngạo khó thuần, nhưng vừa cười liền lộ ra hàm răng trắng cùng khuôn mặt tuấn tú có cái má lúm đồng tiền ngọt ngào, hắn lần đầu tiên ở trước mặt đồng loại cảm thấy hổ thẹn.

Loại Alpha lạnh lùng cao ngạo như mặt trời này lại chịu làm 0 cho tên thiếu gia thích khóc không có gì ngoài tiền này sao, hắn mang tâm tình phức tạp khó nói nên lời...

Hắn lại nghĩ nghĩ lúc tối Kinh Miểu khóc lóc kể lể, đối tượng của mình lạnh lùng không nói yêu đương, thì cảm thấy tiểu nương pháo này ít nhiều có điều đáng để suy ngẫm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play