Dĩ nhiên là vì cậu vừa ngốc nghếch, vừa ngây ngô, phản ứng lại chậm chạp.
Lạc Tinh Trầm thầm nghĩ trong lòng.
Cậu cố nén vị đắng để uống hết thuốc, sau khi đưa cốc nước lại cho cô, mới từ từ mở miệng nói.
“Tôi thích gỗ, nên…”
Tim Mộ Kiều đột nhiên đập loạn nhịp, “Cậu nói gì cơ?”
Thiếu niên trên giường, nét mặt không còn vẻ mệt mỏi, đôi đồng tử sáng màu nhìn cô đầy chăm chú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play