Chiếc xe chạy hơn hai tiếng, cuối cùng cũng đến huyện Hà Nguyên.
Mọi người xuống xe, hít thở không khí trong lành ùa vào khiến mọi cảm giác khó chịu và chóng mặt khi ngồi xe tan biến.
Khúc Kỳ nói: “Kiều Kiều, nhà bà ngoại cậu đi đường nào?”
Nói xong, cô không thấy ai trả lời, bèn bước tới chọc vào vai Mộ Kiều, “Kiều Kiều? Nghĩ gì mà đờ đẫn thế!”
“Ờ… Hả?”
Lúc này đầu óc Mộ Kiều như rùa bò chậm chạp. Vừa tỉnh dậy trên xe, cô phát hiện không chỉ được phủ áo khoác của ai đó mà còn đeo cả tai nghe của người đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT