Edit & beta: Thanhthanh
Diệp Y đã nghe nhiều lời an ủi như thế, tuy nói là có hy vọng, nhưng tỷ lệ cũng không cao, nhiều nhất cũng nghiên cứu ra thuốc trì hoãn tế bào ung thư phát tán. Muốn hoàn toàn trị được ung thư thì giới y học vẫn chưa làm được. Cô cũng không ôm y vọng gì lớn, kẻo sau này lại thất vọng.
“Cảm ơn anh, nhưng con người ai rồi cũng phải chết, sống vui vẻ mỗi ngày là được” Cô cười cười, dựa vào xe tiếp tục hút sữa bò.
Phó Cẩn Sinh quay đầu đi, chăm chú nhìn vào mắt cô, khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn tràn đầy vẻ không thèm để ý. Hắn nhớ rõ, ông nội anh vừa qua đời cũng đã từng nói như vậy.
Xe nhanh chóng đã đến sân bay, Diệp Y một bên cởi dây đai an toàn, một bên nghiêm túc nhìn người bên cạnh:” Hôm nay thật cảm ơn Phó tổng, chậm trễ thời gian của anh rồi”
Trợ lý ngồi phía trước không nhịn được hỏi nhiều một câu” Diệp tiểu thư muốn đi đâu vậy”
Bị bệnh không phải nên ở nhà nghỉ ngơi cho tốt sao?
“Tôi phải về đoàn làm phim, tôi nhận diễn một bộ phim, diễn vài ngày cho đỡ ghiền, ba tôi vốn không đồng ý, nhưng tôi đã như vậy rồi. Còn để ý xuất đầu lộ diện hay không làm gì, chính mình vui vẻ là tốt nhất”
Diệp Y nói xong một tay đẩy cửa xe ra, hướng vào bên trong nở một nụ cười xinh đẹp, rồi hòa vào đám người dần dần biến mất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT