Nếu là trước đây, Diệp Y có thể chẳng mấy quan tâm đến chuyện của người con riêng kia, miễn là họ không làm phiền đến cô. Nhưng dần dần khi cô ngày càng hòa nhập vào vai trò và thân phận hiện tại, một số việc không thể dễ dàng bỏ qua như trước. Cô không thể coi đối phương như không tồn tại, cũng không thể tùy tiện mặc kệ mà dung túng cho người con riêng kia.
Bầu không khí trong đại sảnh có phần nặng nề. Diệp Vĩ Minh từ đầu đến giờ vẫn im lặng, khuôn mặt chữ điền hiện lên cảm xúc phức tạp, nhưng càng nhiều lại là bất đắc dĩ.
“Ba thật sự xin lỗi con. Ba nghĩ rằng chỉ cần con hạnh phúc là đủ. Mẹ con mất sớm, những người ngoài kia đều chỉ là thoáng qua, trong lòng ba từ trước đến giờ chỉ có mỗi con là con gái duy nhất. Nguyên Lâm xuất hiện là điều ngoài ý muốn. Nhưng nếu ba đã phạm sai lầm, ba không thể làm ngơ không quan tâm đến nó. Con nói rất đúng, nó thực sự làm ba rất thất vọng. Trước đây ba từng có một số suy nghĩ nhưng bây giờ đã không còn nữa.”
Không khí nặng nề vang lên trong sự yên tĩnh của đại sảnh. Diệp Vĩ Minh thở dài giọng nói trầm mặc: “Nó trở thành như vậy cũng là lỗi của ba. Ông nội con đã trách mắng ba rất nhiều. Trước đây ba từng bảo mẹ nó đưa nó đi nơi khác, mỗi tháng chỉ chu cấp cho họ hai mươi vạn để trang trải sinh hoạt. Chuyện này ông nội con còn không biết. Nhưng dù sao hắn cũng là con trai của ba, là anh trai của con nếu xét về huyết thống. Ba không thể thực sự bỏ mặc nó hoàn toàn.”
Diệp Y lập tức ngắt lời, giọng điệu lạnh lùng: “Đừng nói nữa! Con không có người anh trai nào cả. Hôm nay con nói rõ ràng ở đây: ba đã quyết định chỉ cho hắn hai mươi vạn mỗi tháng, con tạm thời đồng ý vì nể tình ba. Nhưng nếu ba đưa thêm dù chỉ một đồng, đừng trách con tính toán chi li. Con không đối xử tàn nhẫn với hắn vì bản thân con, nhưng ông nội thì chưa chắc. Nếu ông nói muốn đánh gãy chân người con riêng kia, đó không phải chỉ là lời nói suông. Ba tự mình suy nghĩ xem làm thế nào đi.”
Nói xong Diệp Y quay mặt đi không nói thêm lời nào. Cô càm thấy mình tận tình tận nghĩa.
Nghe vậy, Diệp Vĩ Minh chỉ biết thở dài. Ông lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh, đưa tay xoa đầu cô, ánh mắt dịu dàng: “Những chuyện đó chỉ là thứ yếu. Điều quan trọng nhất bây giờ là bệnh tình của con. Nếu loại thuốc này thực sự hiệu quả, đó sẽ là một tin vui lớn. Sau này ba vẫn muốn giao công ty lại cho con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play