Phó Cẩn Sinh không nói gì, xe dừng lại trước một tiệm cơm. Dù không có ý định ăn uống nhưng Diệp Y vẫn quyết định ăn một bát cơm.
Chờ đến khi họ lên máy bay về trong nước thì đã là ngày hôm sau, nhưng đối phương vẫn không để ý đến cô. Diệp Y không còn tiếp tục làm phiền anh, chỉ nhờ dì Vương lập tức chuẩn bị thuốc cho mình.
Suốt bữa cơm chiều, Diệp Y không nói một lời nào chỉ lặng lẽ ăn rau xanh và cơm. Ăn xong, cô trở về phòng ngồi xem TV một lúc rồi đi tắm và đi ngủ.
Không rõ là do mấy ngày qua không uống thuốc hay do ăn phải món gì không hợp, giữa đêm dạ dày của Diệp Y lại bắt đầu đau dữ dội. Cô phải miễn cưỡng bật đèn, rồi đi đến tủ thuốc lấy thuốc rồi đi xuống lầu để uống.
Lúc này dì Vương đã ngủ. Dưới lầu tối om, Diệp Y bật đèn điện thoại đi vào bếp lấy nước còn vô tình đụng phải một chiếc ghế, sau khi uống thuốc xong cô mệt mỏi ngồi xuống bàn nghỉ ngơi.
Đôi khi dạ dày của Diệp Y cảm thấy không thoải mái, nhưng bác sĩ nói đó là hiện tượng bình thường. Tuy nhiên lần này cô không hiểu tại sao lại đau đến như vậy. Mặc dù đã uống thuốc cô vẫn cảm thấy hơi hoảng loạn. Đột nhiên đèn phòng khách sáng lên.
"Y Y, sao cô lại xuống đây?" dì Vương tò mò bước ra, nghe thấy tiếng động bà tưởng là ai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT