Cả căn phòng trong nháy mắt trở nên im lặng, bầu không khí như ngưng đọng lại. Diệp Y nhìn trên bàn ăn đầy ắp đồ ăn ngon, chậm rãi đứng dậy đi theo sau Phó Cẩn Sinh. Trong lòng cô không khỏi dấy lên lo lắng ‘liệu họ ở trên địa bàn của người khác có gặp nguy hiểm hay không?’
“Ngươi đây là không cho chú tư chút mặt mũi sao?”
Phó Đằng Ngọ vẫn giữ nụ cười ôn hòa trên môi, trông như đang đùa cợt, nhưng bầu không khí trong phòng lại ngấm ngầm nặng nề. Những người khác dường như đều nhận ra điều bất thường, song không ai lên tiếng.
Nghe vậy, Phó Cẩn Sinh chỉ liếc nhìn đối phương bằng ánh mắt sâu kín. Môi mỏng khẽ động, anh điềm tĩnh nói:
“Tôi nghĩ chú tư nên hiểu cho tôi mới phải. Dù sao, không có gì quan trọng hơn công việc. Hôm nay thật xin lỗi, đành để dịp khác trò chuyện cùng chú tư kỹ hơn.”
Dứt lời, Phó Cẩn Sinh nắm chặt cánh tay Diệp Y, kéo cô ra ngoài. Phó Đồng giật mình, bất giác đứng bật dậy: "Ba…!"
Phó Đằng Ngọ chỉ khẽ phất tay, híp mắt nhìn theo bóng hai người rời đi, không nói một lời nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT