Lúc này, Vương Duy cũng vừa đến đơn vị làm việc, sau đó bị gọi đến phòng làm việc của bí thư.
Vương Duy là do bí thư Trương một tay đề bạt lên nhưng không phải vì vậy mà bí thư Trương và Vương Duy là cùng một loại người. Bí thư Trương là người có giác ngộ chính trị rất cao, cũng rất quý trọng danh dự của mình, ông ta đề bạt Vương Duy chỉ vì coi trọng năng lực làm việc của Vương Duy mà thôi.
Phải nói rằng, Vương Duy mặc dù có thể tác phong cá nhân không tốt nhưng năng lực làm việc vẫn rất ổn. Nếu không cũng không thể ở độ tuổi này mà đã làm đến chức vụ đứng đầu Bộ Thương mại.
Lần này Vương Duy bị người ta tố cáo đích danh, hơn nữa thân phận của người tố cáo còn có chút đặc biệt, vì vậy ông ta mới cố ý gọi Vương Duy đến để hỏi.
“Tiểu Vương, bây giờ tôi chỉ hỏi anh một câu, anh có từng làm hay không?”
Dưới ánh mắt như có thực của bí thư Trương, Vương Duy chỉ thấy sống lưng lạnh toát, anh ta nghiêm túc nói: “Lãnh đạo, tôi nào dám lừa dối ông, thực sự không có. Nhiều nhất là đi ăn cơm uống rượu với người bên ngoài thôi, còn lại thực sự không có.”
Vào thời điểm này, làm sao có thể thừa nhận mình tham ô, nhận hối lộ. Không những không thể thừa nhận mà còn phải giả vờ vô tội, về điểm này thì diễn xuất của Vương Duy vẫn rất ổn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play