Dưới sự hướng dẫn và kể lể của Trương Đại Nha và những người khác, vợ chồng Đào Thanh Sơn cũng dần dần thích ứng được một chút, tâm trạng cũng không còn kinh ngạc như ban ngày nữa.
Vài người cùng nhau từ thôn Hồng Kỳ đi ra, ngồi lại với nhau nói cười, động viên nhau, an ủi nhau. Họ đều tin rằng cuộc sống sau này sẽ ngày càng tốt đẹp hơn.
“Chị Đại Nha, ngôi nhà này là chị tiết kiệm tiền hai năm mua được sao?” Đào Thanh Sơn ngưỡng mộ hỏi.
“Đương nhiên rồi, không chỉ tôi mua mà Mã Đại gia cũng mua, ở ngay tầng ba trên lầu. Lát nữa các anh lên nhận mặt một chút, tránh lần sau không biết.” Trương Đại Nha ăn một miếng thức ăn, dùng giọng điệu vô cùng bình thường nói. Giống như việc mua nhà ở Bắc Kinh là một chuyện rất dễ dàng.
Mã Văn Cẩm ở bên cạnh cũng nói: “Thanh Sơn, cậu không cần phải ngưỡng mộ chúng tôi. Chỉ cần cậu làm việc chăm chỉ, hai năm nữa cậu cũng mua được nhà. Sau đó chuyển hộ khẩu đến đây, sinh thêm một đứa con trai mập mạp, chúng ta đều là người thành phố.”
Vợ chồng Đào Thanh Sơn uống đến mức mơ mơ màng màng, mặc dù đầu óc hơi choáng váng nhưng hai mắt sáng quắc. Không biết là do uống rượu say hay là bị những ngày tháng tốt đẹp sau này làm cho say mê.
...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT