Nghĩ đến đây, Văn Cầm lại kéo Kiều Trân Trân, hả hê nói: “Hôm nay cô không đến dự đám cưới nên không biết, Vân Thư kết hôn, bên nhà mẹ đẻ cô ta không có một người họ hàng nào đến. Ngay cả bố mẹ cô ta cũng không xuất hiện, đều cảm thấy Vân Thư làm mất mặt.
Với loại người như cô ta, cũng còn ra vẻ tổ chức đám cưới. Nếu là tôi, sẽ lén lút đi đăng ký kết hôn, tự đóng cửa ở nhà ăn một bữa cơm là được, cần gì phải rùm beng như vậy để mọi người xem như trò cười. Cô ta tưởng rằng hôm nay có nhiều người đến là thật sự chúc phúc cho cô ta sao? Đều là đến xem cô ta làm trò cười cả, lấy một ông già, cô ta còn mặt mũi hả? Thật là không biết xấu hổ!”
Văn Cầm càng nói càng phẫn nộ, Cố Văn Lễ sợ bố tức giận, vội vàng ngăn cô ta lại: “Được rồi đừng nói nữa, đều là chuyện của người khác, chúng ta ít bàn tán sau lưng người ta đi.”
Văn Cầm không vui bĩu môi: “Trân Trân bọn họ đâu phải người ngoài, tôi cũng không nói trước mặt người ngoài. Tôi cũng là lo Trân Trân không biết bộ mặt thật của Vân Thư, đến lúc đó bị người ta lừa thì phải làm sao.”
Nghe Văn Cầm nói vậy, Kiều Trân Trân còn thấy khá không quen. Thôi đi, quan hệ của chúng ta cũng không tốt đến vậy, cô tự muốn nói chuyện phiếm thì đừng lấy tôi làm bia đỡ đạn.
Nhưng phải nói rằng, chiêu này của Văn Cầm cũng có hiệu quả, lấy cớ là vì nghĩ cho Kiều Trân Trân, Cố Văn Lễ cũng không nói gì thêm.
Văn Cầm đang hăng hái, tiếp tục kể cho Kiều Trân Trân nghe nhiều chuyện bên trong hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play