Thí nghiệm mà anh nghĩ nhiều nhất là ba tháng có thể hoàn thành nhưng vì phải sửa chữa cái hố mà Trương Minh Viễn để lại trước đó nên phải làm đi làm lại thí nghiệm trong hơn nửa năm, cuối cùng cũng thuận lợi hoàn thành trước thềm năm mới.
Tống Cẩn và Kiều Trân Trân cũng đến Bắc Kinh vào ngày năm mới, còn kịp đón trận tuyết đầu tiên của năm 1986. Hai người thong thả bước trong tuyết, không che ô, những bông tuyết dày rơi trên tóc, có cảm giác cùng nhau bạc đầu.
Hai người vừa về đến nhà đã được các con nhiệt tình chào đón, mọi người đã hơn nửa năm không gặp. Không chỉ các con nhớ bố mẹ mà Kiều Trân Trân và Tống Cẩn cũng nhớ con vô cùng.
Đặc biệt là bé Tống Hữu Hữu, từ khi sinh ra đến giờ chưa từng xa mẹ lâu như vậy. Vừa nhìn thấy mẹ là nước mắt đã trực trào trong hốc mắt, vẻ mặt vừa muốn khóc vừa không muốn khóc, trông thật đáng thương.
Trong nhà có Triệu Mai và Tiểu Lý chăm sóc, dù Triệu Đại Cương có bận đến mấy cũng không xảy ra chuyện gì. Tống Đại Bảo và Tống Tiểu Bảo sau khi trải qua chuyện Tống Cẩn và Kiều Trân Trân cùng hôn mê thì cũng trở nên hiểu chuyện hơn rất nhiều.
thầy Cố là người thầy mà Tống Cẩn kính trọng nhất, cũng giống như nửa người cha. Ông cũng nghe nói về những chuyện xảy ra với Tống Cẩn ở Đông Bắc nên lần này Tống Cẩn về Bắc Kinh nhất định phải đi thăm thầy, tránh để ông lo lắng, Kiều Trân Trân quyết định đi cùng anh.
Hai người tắm rửa thay quần áo chỉnh trang một lúc, nhân ngày năm mới được nghỉ, thầy Cố vừa hay ở nhà, chiều hôm đó xách quà đã mua cho ông ở Đông Bắc đến thăm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT