Cuối cùng, Kiều Trân Trân bị lời ngon tiếng ngọt làm cho đau lưng mỏi gối, hôm sau ngủ dậy muộn. Còn Tống Cẩn thì lại như yêu tinh nam hút đủ tinh huyết, mặt mày hồng hào, tinh thần phấn chấn.
Kiều Trân Trân thấy lạ, chuyện này không phải là nữ nhân được hưởng nhiều hơn sao? Sao lần nào cô cũng cảm thấy mình bị Tống Cẩn vắt kiệt vậy?
Nếu Vương Mỹ Lệ nghe được tiếng lòng của Kiều Trân Trân, chắc chắn sẽ phải chế giễu cô. Cô cũng không nhìn xem sắc mặt hồng hào như hoa đào của mình đi, đừng ở đây mà khoe khoang nữa, cẩn thận bị đánh chết đấy!
Mặc dù dậy muộn nhưng Kiều Trân Trân vẫn đi dạo một vòng bên cửa hàng quần áo, sau đó tiện đường đến nhà máy ớt thăm Giang nhị ca, cuối cùng lại chạy đến nhà máy cơ khí tìm Tống Cẩn cùng ăn trưa.
Lúc ăn cơm, Tống Cẩn nói với cô, nhà máy nước ngọt bên cạnh họ có vẻ như muốn bán. Người của nhà máy nước ngọt còn đặc biệt đến hỏi anh có ý định mua lại không, dù sao thì mọi người đều biết hiệu quả của nhà máy cơ khí Tống thị rất tốt, biết đâu lại muốn mở rộng.
Dạo gần đây, Kiều Trân Trân vẫn luôn đau đầu vì chuyện nhà máy may. Mấy nơi cô đã đi xem thì hoặc là giá quá cao, hoặc là diện tích mặt bằng không phù hợp.
Nhà máy nước ngọt bên cạnh này có diện tích khoảng hơn mười vạn mét vuông, về kích thước thì rất phù hợp. Tuy nhiên, cuối cùng vẫn phải xem bên kia định bán giá bao nhiêu, nếu quá đắt thì Kiều Trân Trân cũng không phải đứa ngốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT