Xuống ruộng làm việc, nuôi sống gia đình là trách nhiệm cơ bản nhất của một người đàn ông đã kết hôn.

Còn việc nấu cơm giặt giũ, chặt củi xếp chăn thì không còn cách nào khác, Tống Cẩn cũng bất đắc dĩ.

Bởi vì nếu anh không làm, Kiều Trân Trân sẽ đi gọi mẹ và anh trai cô đến làm, kết hôn rồi còn gọi nhà gái đến nhà làm việc sao được.

Cho dù lòng dạ Tống Cẩn rộng rãi đến đâu cũng không thể không biết xấu hổ như vậy, còn Kiều Trân Trân là người mười ngón tay không dính nước, căn bản không trông cậy được, hơn nữa Kiều Trân Trân còn đặc biệt thích gây ồn ào, để trong nhà yên ổn hơn, Tống Cẩn chủ động trở thành một “người chồng mẫu mực” quán xuyến mọi việc trong ngoài.

Kiều Trân Trân rất hài lòng với điều này.

Đáng tiếc, vào mùa đông năm 1977, nhà nước đột nhiên tuyên bố khôi phục kỳ thi tuyển sinh đại học, Tống Cẩn với thành tích đứng đầu toàn tỉnh khối tự nhiên đã đỗ vào khoa vật lý của trường đại học Bắc Kinh, gây chấn động ở đại đội Hồng Kỳ, thậm chí tỉnh lỵ còn đặc biệt cử người đến, có thể tưởng tượng được cảnh tượng hoành tráng như thế nào.

Tống Cẩn sắp đi học đại học rồi!

Kiều Trân Trân cảm thấy không tốt, thậm chí còn mơ thấy Tống Cẩn chê bai cô, vứt bỏ cô, vì thế khóc lóc ầm ĩ đòi treo cổ, nhất quyết không cho Tống Cẩn đi học đại học, thậm chí còn muốn đốt thư báo trúng tuyển của anh, cho dù Tống Cẩn đã ba lần bốn lượt đảm bảo tuyệt đối sẽ không vứt bỏ cô, và hứa với cô đợi trường học ổn định rồi, sẽ đón mẹ con Kiều Trân Trân đến sống cùng, cô cũng không nghe lọt một chữ nào.

May mà lần này nhà họ Kiều không chiều theo sự vô lý của Kiều Trân Trân, ba Triệu vui vẻ làm thủ tục cho Tống Cẩn, mẹ Triệu thì phụ trách trấn áp Kiều Trân Trân đang làm loạn, cứ như vậy, Tống Cẩn thuận lợi học đại học.

Nhìn vào điểm này, có thể thấy mặc dù ba mẹ Triệu bình thường chiều chuộng con gái, nhưng vẫn biết đúng sai tốt xấu, dù sao cũng là người làm đại đội trưởng.

Ba ngày sau khi Tống Cẩn đi, Kiều Trân Trân nhảy sông tự vẫn, sau đó Kiều Bảo Trân biến thành Kiều Trân Trân. Nguyên chủ vốn chỉ muốn tùy tiện làm loạn, uy hiếp người nhà gọi Tống Cẩn về, nhưng lại không có chừng mực quăng luôn cả mạng.

Nhìn lại cuộc đời ngắn ngủi của Kiều Trân Trân, Kiều Bảo Trân thở dài, đúng là ‘no zuo no die’, cầm cây bài tốt mà lại thua thảm.

(Được dịch từ tiếng Anh-No zuo no die là một meme trên mạng của Trung Quốc. Cách diễn đạt ban đầu của cụm từ tiếng Trung, có nghĩa là “người ta sẽ không gặp rắc rối nếu không yêu cầu”)

Xuất phát từ lý tưởng trân trọng mạng sống, yêu quý cuộc đời, Kiều Bảo Trân quyết định tuyệt đối không làm chuyện ngu ngốc, phải sống cho tốt.

Từ nay về sau, cô chính là Kiều Trân Trân!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play