Sau đó, Thẩm Chấn Quốc hỏi Kiều Trân Trân học cách thưởng thức rượu vang và bít tết ở đâu, Kiều Trân Trân nói một phần đọc trong sách, một phần do cô bịa ra.
Vì thế mà Thẩm Chấn Quốc mắng cô một trận: “Cháu đúng là, trong trường hợp đó mà cháu dám bịa đặt lung tung, không biết nên nói cháu gan to gan hay liều lĩnh nữa.”
Khâu Viễn Sơn nhìn thấy thì cười to, còn nói: “Lão Thẩm, ông không cần căng thẳng, tôi thấy cách làm của đồng chí Kiều Trân Trân rất đã. Ông không thấy sắc mặt của Samir và William đều thay đổi sao, vừa hay dập tắt sự kiêu ngạo của bọn họ!”
Nghĩ đến cảnh những người đó chịu thua, tâm trạng của Khâu Viễn Sơn rất tốt. Ông là lãnh đạo của Bộ Ngoại giao, có nhiều năm tiếp xúc với Mỹ, thường xuyên cảm thấy bị trói tay trói chân, chịu nhiều uất ức. Kiều Trân Trân làm như vậy, cũng giúp ông trút giận.
Hơn nữa chẳng phải chỉ là một bữa cơm thôi sao, dù có xảy ra chuyện gì, ông vẫn xử lý được. Một quốc gia lớn như chúng ta mà không bảo vệ được một nữ đồng chí thì chẳng phải là chuyện cười sao!
Những ngày tiếp theo, Kiều Trân Trân thường xuyên đi với Khâu Viễn Sơn và Thẩm Chấn Quốc ra vào tòa nhà Bộ Ngoại giao Mỹ.
Lần công du của Bộ Ngoại giao, ngoài việc duy trì quan hệ ngoại giao giữa hai nước, họ còn muốn bán một số thứ cho chính phủ Mỹ, nhằm đổi lấy một ít ngoại tệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT