Người đến là vợ của người đứng đầu Bộ Ngoại giao Mỹ, bà Samir. Bà ta đi thẳng đến vị trí chủ tọa, không thèm nhìn các quan chức Bộ Ngoại giao Trung Quốc, thái độ vô cùng kiêu ngạo.
Kiều Trân Trân thấy vậy, hiểu rằng đây không phải là lúc đi tìm anh hai Giang, cô nhanh chóng quay lại bên cạnh Thẩm Chấn Quốc.
Bà Samir đã đến, mọi người chuẩn bị nhập tiệc, các nhân viên phục vụ nhanh chóng hướng dẫn khách mời vào chỗ ngồi.
Vị trí chủ tọa là một chiếc bàn dài khoảng hai mét, bà Samir ngồi ở vị trí cao nhất, bên phải bà ta là thư ký, bên trái là người đứng đầu Bộ Ngoại giao Trung Quốc Khâu lão, tiếp theo là Thẩm lão. Bên cạnh Thẩm lão là Kiều Trân Trân, cô tham dự với tư cách là phiên dịch.
Vì bà Samir có thể sẽ nói chuyện với họ trong bữa tiệc tối nên đã đặc biệt sắp xếp một chỗ cho phiên dịch.
Khâu lão biết tiếng Anh, nên người phiên dịch này dường như được chuẩn bị riêng cho Thẩm lão.
Ban đầu, Bộ Ngoại giao đã chuẩn bị một người phiên dịch có năng lực và kinh nghiệm, với thân phận của Kiều Trân Trân thì không đủ tư cách để ngồi ở vị trí gần trung tâm quyền lực. Nhưng chỉ vì một câu nói của bà Samir là “Trung Quốc không có phiên dịch viên nữ sao? Mùi hôi trên người một đám đàn ông thật khó chịu”, nên Thẩm Chấn Quốc đã gọi Kiều Trân Trân đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT