Sau hơn hai mươi giờ bay, đoàn của Kiều Trân Trân cuối cùng cũng đến Mĩ. Lúc xuống máy bay, họ đã nói chuyện cười đùa với chú cháu An Nam, chủ yếu là với An Húc Đông, từ sau khi anh ta ăn thịt bò khô của Kiều Trân Trân thì cứ dính lấy cô.
Cảnh Tổng thống Mỹ ra đón mà Kiều Trân Trân tưởng tượng trước đó không hề xảy ra. Không chỉ nhóm doanh nhân bọn họ, ngay cả Bộ Ngoại giao cũng không được đón tiếp như vậy, thậm chí không có cả hoa tươi và tiếng vỗ tay, chỉ có vài chiếc xe buýt lớn đưa họ đến khách sạn.
Đây là do tình hình bắt buộc, lúc này Trung Quốc vẫn còn lạc hậu, bọn họ lại là anh cả của chủ nghĩa tư bản, vẫn chưa coi trọng Trung Quốc, cử vài quan chức chính phủ ra đón tiếp đã là tốt lắm rồi.
Đối với việc tiếp đón khách nước ngoài, chính phủ Mỹ có một bộ quy tắc riêng. Mặc dù thái độ của những người ra đón kiêu ngạo, nhưng vẫn lịch sự, xe cộ, chỗ ở và thức ăn đều được sắp xếp chu đáo.
Những gì nhìn thấy và nghe được trên đường đi khiến đoàn công tác của Trung Quốc mở rộng tầm mắt. Chẳng trách lúc này có nhiều người sùng bái phương Tây, sự phát triển của Mỹ vượt trội hơn Trung Quốc nhiều, xe cộ tấp nập, nhìn hoa cả mắt.
Đoàn người Kiều Trân Trân và Bộ Ngoại giao ở hai khách sạn khác nhau, Bộ Ngoại giao có nhiều lịch trình mà các doanh nhân như họ không đủ tư cách tham gia, nên chỉ có thể sẵn sàng chờ lệnh.
Tuy nhiên, Kiều Trân Trân hơi khác, vì cô còn phải làm phiên dịch cho Thẩm Chấn Quốc. Vì vậy, Kiều Trân Trân vừa bước vào cửa khách sạn, thư ký Tiểu Lưu của Thẩm Chấn Quốc đã đến đón cô đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT