Tống Cẩn chỉ có thể nói tiền nhờ anh cả Kiều đi gửi, Triệu Đại Cương mới miễn cưỡng yên tâm hơn một chút. Nếu không, ông ta trên đường đi đừng hòng ngủ được, phải canh chừng cái rương này từng giây từng phút.
Cả nhóm trở về Bắc Kinh, việc đầu tiên là dọn dẹp nhà cửa. Mặc dù trước Tết đã dọn dẹp trong ngoài một lần nhưng giờ cũng đã hơn nửa tháng. Kiều Trân Trân cảm thấy có bụi, nhất định phải dọn dẹp lại toàn bộ, nếu không cô ấy ở không thoải mái.
Sau đó, Kiều Trân Trân chỉ huy Triệu Đại Cương và Tống Cẩn dọn vệ sinh, Tống Đại Bảo và Tống Tiểu Bảo cũng không thoát. Người duy nhất có thể chơi ở bên cạnh chỉ có bé Tống Hữu Hữu.
Theo quy định của chỗ Kiều Trân Trân, trong thời gian Tết bảo người khác làm việc nhất định phải lì xì. Vậy nên đợi họ dọn vệ sinh xong, Kiều Trân Trân đưa cho mỗi người một phong lì xì lớn.
Đợi Kiều Trân Trân phát lì xì cho mọi người xong, không ngờ ngay sau đó lại thấy Tống Cẩn cũng lấy ra một phong lì xì từ trong túi, đưa cho Kiều Trân Trân: “Vợ yêu, em cũng vất vả rồi, đây là lì xì cho em.”
Kiều Trân Trân rất bất ngờ, cô ấy không biết Tống Cẩn chuẩn bị cái này từ lúc nào. Hơn nữa sờ vào còn hơi dày, dày hơn nhiều so với cái cô ấy chuẩn bị.
Sau đó, Triệu Đại Cương cũng lấy ra một phong lì xì lớn: “Trân Trân, con vất vả rồi, đây là ba lì xì cho con.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT