Khiến cho Đại Chí và những đứa khác nghe mà ngây người, biết thì biết là hôm qua chúng đi săn, không biết còn tưởng hôm qua chúng đi đánh cướp nữa chứ.
Triệu Đại Cương cũng ngồi trên ghế đẩu bên cạnh nghe rất hăng say, còn học theo dáng vẻ của ba Kiều hút thuốc lào của quê. Còn đâu dáng vẻ của một vị đại lão trong quân đội, y như một ông lão nông thôn, nhiều nhất là có chút khí thế mà thôi.
“Tôi thấy thằng bé này sau này đi nói chuyện hài, chắc chắn sẽ là một danh hài.” Triệu Đại Cương rít một hơi thuốc lào, cười tủm tỉm nói chuyện với ba Kiều bên cạnh.
Ba Kiều nhìn đứa cháu đích tôn nước miếng văng tung tóe, cũng cười ha ha. Phải nói rằng, đứa cháu đích tôn của ông tuy học hành không ra gì nhưng cái tài ăn nói này thực sự không tệ.
Thiết Đản nói mệt muốn uống nước, đứa em trung thành số một Cẩu Đản lập tức chạy lon ton đưa lên một bát nước chè ngọt: “Anh, anh uống cái này, em đã cho anh đường phèn vào rồi.”
“Ừ, không tệ, lát nữa dượng làm xong cung tên, anh sẽ dạy em bắn cung.” Thiết Đản bưng chiếc cốc tráng men uống nước một cách ngon lành.
“Anh, sao em không biết anh còn biết bắn cung vậy?” Cẩu Đản nhìn anh trai mình với vẻ vô cùng sùng bái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT