Anh họ Lưu Trịnh cũng luôn ở bên phụ họa, kể những nỗi khổ những năm qua, còn nói cực kỳ nhớ cô em họ là cô ta.
Thật ra những lời gặp người thân ôn lại chuyện này không mấy khiến Văn Cầm xúc động. Cô ta cũng không phải kẻ ngốc, chắc chắn dì ruột và anh họ thấy mình giàu có rồi nên mới đến nịnh bợ.
Nhưng vài lời của anh họ vẫn nói trúng tim đen Văn Cầm, anh ta nói: “Em họ, bây giờ chỉ có một mình em, cũng không có ba mẹ ở bên cạnh, lỡ có xảy ra chuyện gì thì cũng chẳng có ai giúp đỡ. Tuy nhà anh cũng bị hãm hại nhưng sau khi được cải chính, vẫn thu hồi được một vài gia sản. Dù sao hai nhà chúng ta cũng là người thân, giúp đỡ lẫn nhau cũng lợi nhiều hơn hại.”
Đúng vậy, không nhìn tình cảm thì nhìn lợi ích, giống như chuyện cô ta muốn đầu tư vào nhà máy điện tử này, cô ta chỉ có thể nhìn sắc mặt của chồng và ba chồng. Nếu họ không đồng ý thì cô ta cũng chẳng có cách nào.
Nếu có dì ruột và anh họ này thì cô ta cũng không còn tứ cố vô thân như vậy nữa.
Nghĩ đến đây, sắc mặt Văn Cầm đối với họ cũng dịu đi đôi chút. Đối phương thấy thái độ Văn Cầm thay đổi, trong lòng cũng hiểu, lập tức trở nên nhiệt tình hơn.
Mấy người vừa nói chuyện vừa nói đến chuyện nhà máy điện tử, Văn Cầm lập tức than thở với họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT