Kiều Trân Trân suýt chút nữa quên mất người này rồi, thời gian trôi qua thật nhanh.
Nếu Vân Thư biết Kiều Trân Trân cảm thán thời gian trôi qua nhanh, chắc chắn sẽ tức đến nỗi hộc máu mất, nhanh cái gì chứ. Cô ta ở bên trong một ngày mà giống như một năm.
Nhưng mà Kiều Trân Trân lại không biết từ khi nào quan hệ giữa Tống Cẩn và Vân Thư lại tốt đến vậy?
Nhận được ánh mắt trêu chọc của vợ, Tống Cẩn lập tức cảnh giác vội vàng nói: “Anh thề, anh chưa hề liên lạc riêng với Vân Thư. Anh cũng không biết hôm nay cô ta đến tìm anh làm gì. Hơn nữa, không phải còn có Lục Minh sao.”
Chẳng bao lâu, Vân Thư và Lục Minh đã được mời đến phòng giám đốc nhà máy, Vân Thư vốn còn tươi cười, nhưng khoảnh khắc nhìn thấy Kiều Trân Trân, vẻ mặt cô ta đột nhiên cứng đờ.
Đúng là oan gia ngõ hẹp, người phụ nữ này không ở nhà chăm con cho tốt, chạy đến nhà máy làm gì, thật là xui xẻo mà.
Có lẽ là giác quan thứ sáu đặc biệt của phụ nữ, Kiều Trân Trân vừa nhìn thấy ánh mắt của Vân Thư, cô đã không cảm thấy thoải mái, nhưng cô vẫn từ từ mở miệng nói: “Chị Vân, lâu rồi không gặp, chị ra ngoài rồi à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play