Vương Vĩnh Quân và Vương Như Nguyệt là người bản địa ở Bắc Kinh nhưng rất nhiều nơi, chúng cũng là lần đầu tiên đến, nếu không có Kiều Trân Trân dẫn theo, chúng còn không biết Bắc Kinh còn có những nơi thú vị như vậy.
Quả nhiên vẫn phải theo dì Kiều, không chỉ có đồ ăn ngon, còn có đồ chơi hay.
Hôm nay, Kiều Trân Trân quyết định dẫn mọi người đến sở thú ở Bắc Kinh tham quan. Sở thú này nghe nói thời nhà Thanh đã có rồi, nhưng mà lúc đó chỉ là khu vui chơi riêng của hoàng gia, không mở cửa cho dân thường, sau khi thành lập nước mới lần lượt mở cửa cho bên ngoài.
Các loài động vật ở đây so với bên Hải Nam thì phong phú hơn nhiều, quả không hổ danh là danh lam thắng cảnh có lịch sử lâu đời.
Bên Hải Nam chỉ thấy mấy con khỉ chạy lung tung, còn lại chẳng có gì, lúc đó Kiều Trân Trân thấy rất buồn cười, thế mà còn dám gọi là sở thú thu tiền vé, đúng là lừa đảo người tiêu dùng.
Sở thú ở Bắc Kinh thì khác, không chỉ có hổ và sư tử, còn có gấu ngựa và hươu cao cổ, khiến bọn trẻ liên tục kinh ngạc hú hét.
Kiều Trân Trân đi mệt rồi, cô tìm một cái đình nghỉ ngơi, ở phía trước không xa bọn trẻ tham quan hổ, còn có hai đứa lớn Kiều Kiến Thiết và Kiều Kiến Nghiệp trông chừng, Kiều Trân Trân cũng yên tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT