Một người sao có thể thay đổi lớn đến vậy, nếu không phải ánh mắt của đối phương, Kiều Trân Trân nhiều nhất chỉ thấy hai người giống nhau, sẽ không liên tưởng đến cùng một người.
Nhưng mà đối phương là đặc vụ, cải trang ẩn núp là chuyện thường như cơm bữa, hơn nữa hai hình tượng này có thể đều không phải là Đoạn Nhất Phàm thật, thậm chí cái tên Đoạn Nhất Phàm này cũng có thể là giả.
Nhưng tại sao đối phương lại cố tình nhìn cô bằng ánh mắt như vậy, khiến cô muốn tự lừa dối mình giả vờ không quen cũng không được.
Cảm giác như vậy, khiến Kiều Trân Trân nổi cả da gà, bây giờ cô chỉ muốn nhanh chóng dẫn theo bọn trẻ rời khỏi đây về Bắc Kinh, thậm chí không muốn đến Dương Thành nữa.
Đám cháy mãi đến chập tối mới được khống chế, bên tầng bốn cháy chỉ còn lại một cái khung rỗng, nghe nói còn chết ba người, vì sự xuất hiện của Đoạn Nhất Phàm ban ngày, Kiều Trân Trân cảm thấy vụ hỏa hoạn này không giống như một tai nạn đơn thuần nữa rồi.
Phòng của Kiều Trân Trân ở tầng hai, cách nơi xảy ra hỏa hoạn hai lầu, cho nên không bị ảnh hưởng nhưng bây giờ cô có chút sợ hãi, nghĩ xem có nên trả phòng đổi sang một khách sạn khác không.
Nếu không phải chỉ có một chuyến bay lúc chín giờ rưỡi sáng về Bắc Kinh, cô đã sớm dẫn theo bọn trẻ chạy trốn ngay trong đêm, bây giờ chỉ có thể kiên nhẫn chờ thêm một đêm nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT