Nếu không phải giờ bộ phận ngoại thương của họ tuyển người nhất định phải có bằng đại học, Thẩm Chấn Quốc thật sự rất muốn tuyển Kiều Trân Trân vào. Nhân tài như vậy nên đến bộ phận ngoại thương của bọn họ làm việc.
Đoàn người bộ ngoại thương cuối cùng cũng đợi nửa giờ ở bên này, sau đó liền chuẩn bị trở về, ngay cả cơm trưa cũng tiết kiệm cho nhà máy sản xuất thuốc.
Không thể không nói phong cách làm việc của người thời này thật sự khác biệt. Nếu đặt ở hiện đại, vậy phải là ăn bữa cơm với rượu ngon đồ ăn ngon chiêu đãi một chút mới được.
Kiều Trân Trân và Phó giám đốc Trần cùng đứng ở cửa nhà máy sản xuất thuốc bắt tay tiễn biệt Thẩm lão. Thẩm lão nghĩ lát nữa Kiều Trân Trân còn phải bàn chuyện làm ăn với Trần Viễn Đông, thế là thuận miệng nói với Trần Viễn Đông một câu: “Đồng chí Tiểu Kiều rất tốt, hai người phải cố gắng lên!”
“Thẩm lão, ông cứ yên tâm đi, tôi và phó giám đốc Trần nhất định sẽ không phụ lòng tín nhiệm của tổ chức và nhân dân.” Kiều Trân Trân cũng không ngờ Thẩm lão lại mạnh mẽ như vậy, quả thực là thần trợ công.
Thật ra, Thẩm Chấn Quốc cho rằng Kiều Trân Trân và Trần Viễn Đông đã đạt được sự hợp tác, nếu không sao Trần Viễn Đông có thể đồng ý để Kiều Trân Trân đi cùng bọn họ. Người thanh niên lúc trước đưa Kiều Trân Trân đến phòng họp không phải là người của Trần Viễn Đông sao.
Trần Viễn Đông nghe vậy thì như lọt vào trong sương mù, nhưng điều này tuyệt không cản trở anh ta biểu lộ quyết tâm, chỉ thấy anh ta kiên định gật đầu với Thẩm lão, nói: “Chúng tôi sẽ cố gắng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT