Điều này thể hiện đầy đủ trình độ cao siêu và tâm tư tinh tế của người thiết kế. Lưu Kiến Quân đã đánh giá Tống Cẩn rất cao, vẫn nghĩ lúc nào có thể gặp vị cao nhân này một lần.
Không ngờ sau khi nhìn thấy người thì phát hiện đối phương lại trẻ như vậy, người như vậy tương lai tất có thành tựu lớn, trong lòng càng thêm công nhận Tống Cẩn.
Bởi vì Kiều Trân Trân từng đồng ý với Lưu Kiến Quân nếu trong quá trình sản xuất chế tạo phát hiện có vấn đề thì ông có thể tự điều chỉnh. Vì vậy Lưu Kiến Quân đã sửa lại một hai chỗ trong thiết kế ban đầu của Tống Cẩn.
Ngày hôm qua lúc ở trong xưởng, Tống Cẩn cũng phát hiện ra điều đó nên lần này tới tìm Lưu Kiến Quân còn đặc biệt cảm ơn ông, thuận tiện lại đưa ra mấy vấn đề nhỏ phát hiện ngày hôm qua và nói một chút ý kiến cải tiến.
Lưu Kiến Quân lớn hơn Tống Cẩn gần hai mươi tuổi, ở phương diện thiết kế chế tạo máy móc cũng có trình độ rất cao, bằng không cũng sẽ không trở thành phó giám đốc xưởng máy móc tỉnh. Vì vậy khi Tống Cẩn vừa nói mấy vấn đề kia, Lưu Kiến Quân lập tức nhận ra.
Ông vỗ đầu, ảo não nói: “Đúng vậy, sao lúc trước tôi không nghĩ ra nhỉ. Đúng là thanh niên các cậu có đầu óc linh hoạt.”
Kỹ sư Hứa và kỹ sư Triệu ở một bên nhìn hai vị đại lão thảo luận kịch liệt càng cảm thấy lúc trước mình vô tri cỡ nào, còn tự xưng là đại tài kỹ thuật trong nhà máy. Quả thật là múa rìu qua mắt thợ. Hai người nhanh chóng hạ thấp tư thái và khiêm tốn đi theo học tập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT