Chờ Kiều Trân Trân và Tống Cẩn lái xe tới chi nhánh thành tây, Tống Cẩn cảm giác mắt mình cũng không đủ nhìn. Chi nhánh thành tây này lớn gấp đôi phía nam thành phố, quy mô sản xuất tương ớt lớn như vậy, thật sự bán đi sao?
“Tương ớt Kiều thị của chúng ta là nhãn hiệu nổi tiếng của Hoa quốc, vang danh trong ngoài nước mà! Đám người nước ngoài lần trước gặp trên xe lửa, trong bọn họ có người từng nghe nói đến tương ớt Kiều thị của chúng ta.”
Tống Cẩn xoa đầu Kiều Trân Trân đang kiêu ngạo ngẩng lên và cười nói: “Kiều đại vương, hiện tại ai dám nhìn không nổi ngài. Ngài đã vang danh trong ngoài nước rồi, tôi còn phải dựa vào Kiều đại vương ngài dìu dắt giúp đỡ nhiều hơn nữa.”
“Thôi được, thôi được, anh làm ấm chăn cho em thì em có thể chăm sóc anh nhiều hơn.” Kiều Trân Trân dí dỏm trừng mắt nhìn.
Chủ nhiệm Trần phụ trách kêu gọi đầu tư ở thành tây vừa nghe nói là ông chủ lớn của xưởng ớt Kiều thị tới khảo sát thì lập tức đích thân ra tiếp đãi.
Kế hoạch khu công nghiệp này của bọn họ vừa mới đưa ra không lâu, vị trí bên này tương đối hẻo lánh, phụ cận chỉ có một nhà máy ớt Kiều thị, những thứ khác cũng không có. Vì vậy người đến hỏi không nhiều lắm.
Lúc tuyên truyền với bên ngoài, bọn họ còn thường đem nhà máy ớt Kiều thị treo ở bên miệng và nói người ta buôn bán xuất khẩu đều có thể xây nhà máy ở bên này chứng tỏ nơi này của bọn họ tốt, tương lai chắc chắn sẽ phát triển nhưng bây giờ vẫn không thấy một người nào tới ký hợp đồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play